Chương 17 - Sách Thủ Lãnh
PHỤ LỤC
1. NHÀ THỜ CỦA ÔNG MI-KHA VÀ NHÀ THỜ CỦA HỌ ĐAN
Nhà thờ tư của ông Mi-kha
1 Xưa có một người thuộc vùng núi Ép-ra-im, tên là Mi-kha-giơ-hu.2 Ông thưa với bà mẹ: “Số bạc một ngàn một trăm thỏi mà người ta đã lấy mất của mẹ, khiến mẹ chửi rủa và mẹ cũng đã nói cho con nghe, thì này số bạc đó, con đang giữ đây; chính con đã lấy đó.” Mẹ ông liền nói: “Xin ĐỨC CHÚA chúc lành cho con tôi!”3 Ông trả lại mẹ ông số bạc một ngàn một trăm thỏi, nhưng mẹ ông nói: “Chính tay mẹ đã dâng hiến trọn số bạc này cho ĐỨC CHÚA, để con của mẹ dùng làm một tượng, một hình đúc bằng kim khí. Vậy bây giờ, mẹ đưa lại cho con.”
4 Nhưng ông trả số bạc lại cho mẹ. Mẹ ông giữ lấy hai trăm thỏi, rồi trao cho thợ đúc, người này làm một tượng, một hình đúc, đặt tại nhà ông Mi-kha-giơ-hu.5 Ông Mi-kha này có một nhà thờ; ông đã làm một ê-phốt và các te-ra-phim, rồi phong cho một người trong các con làm tư tế cho ông.6 Thời đó Ít-ra-en không có vua, ai muốn làm gì thì làm.
7 Có một thanh niên, người Bê-lem Giu-đa, thuộc chi tộc Giu-đa. Anh là một thầy Lê-vi ở đó như khách trú.8 Người ấy đi khỏi thành Bê-lem Giu-đa để tìm chỗ cư trú. Trên đường đi, anh vào vùng núi Ép-ra-im đến nhà ông Mi-kha.9 Ông Mi-kha nói với anh: “Anh từ đâu tới?” Anh nói với ông: “Tôi là một người Lê-vi thuộc Bê-lem Giu-đa; tôi đi tìm chỗ cư trú.”10 Ông Mi-kha nói với anh: “Xin ở lại đây với tôi, để làm sư phụ và tư tế cho tôi. Phần tôi, mỗi năm tôi sẽ cung cấp cho anh mười thỏi bạc, áo mặc và lương thực cần dùng.”11 Thầy Lê-vi đồng ý ở lại với ông; người trẻ tuổi ấy được ông coi như một trong các con ông.12 Ông Mi-kha phong cho thầy Lê-vi làm tư tế; người trẻ tuổi ấy trở thành tư tế của ông và ở trong nhà ông Mi-kha.13 Ông Mi-kha nói: “Bây giờ, tôi biết ĐỨC CHÚA sẽ phù hộ tôi vì tôi đã có một thầy Lê-vi làm tư tế.”