Chương 7 - Sách Tô-bi-a
Ông Ra-gu-ên
1 Khi vào tới Éc-ba-tan, Tô-bi-a nói với thiên sứ Ra-pha-en: “Anh A-da-ri-a, xin anh dẫn em tới thẳng nhà ông Ra-gu-ên, người anh em của chúng tôi.” Và thiên sứ dẫn cậu tới nhà ông Ra-gu-ên. Thấy ông đang ngồi ở cửa sân, họ chào ông trước. Ông đáp: “Chào các anh! Chúc các anh mạnh khỏe!” Rồi ông dẫn họ vào nhà.2 Ông nói với bà Ét-na, vợ ông: “Người thanh niên này giống anh Tô-bít của tôi làm sao!”3 Bà Ét-na bảo họ: “Ngoài các anh, các anh từ đâu đến?” Họ trả lời: “Chúng tôi thuộc số con cái Náp-ta-li đã bị đi đày ở Ni-ni-vê.”4 Bà nói: “Các anh có biết ông Tô-bít, người anh em chúng tôi không?” Họ đáp: “Dạ, chúng tôi biết.”5 Bà nói: “Ông ấy khỏe mạnh không?” Họ thưa: “Ông ấy khỏe mạnh và còn sống.” Rồi Tô-bi-a nói: “Ông ấy là cha tôi đó!”6 Ông Ra-gu-ên liền nhảy tới ôm hôn cậu và khóc òa lên. Ông lên tiếng nói với Tô-bi-a: “Này cháu, cháu thật là có phước, vì được một người cha tôn quý và lương thiện! Nhưng khốn thay! Người công chính hay làm phước bố thí đó đã bị mù lòa!” Ông chạy đến ôm lấy cổ Tô-bi-a và khóc òa lên.7 Bà Ét-na, vợ ông, khóc thương ông Tô-bít, và cô Xa-ra, con gái hai ông bà, cũng khóc luôn.8 Rồi ông hạ một con cừu trong đàn, tiếp đãi họ thật là niềm nở.
9 Tắm rửa xong, họ vào bàn, nghiêng người xuống để dùng bữa. Cậu Tô-bi-a nói với thiên sứ Ra-pha-en: “Anh A-da-ri-a, xin anh nói với ông Ra-gu-ên gả cô em gái Xa-ra cho em!”10 Nghe lời ấy, ông Ra-gu-ên bảo cậu thanh niên: “Này cháu, cháu cứ ăn uống qua đêm nay cho thoải mái, vì ngoài cháu ra, không ai có quyền cưới Xa-ra, con gái của chú, cũng như chú đây không có quyền gả cho người đàn ông nào khác ngoài cháu, vì cháu là người bà con gần nhất của chú. Nhưng này cháu, nhất định chú phải cho cháu biết sự thật:11 Chú đã gả nó cho bảy người trong số anh em của chúng ta, nhưng họ đều chết cả, ngay trong đêm họ đến gần nó. Vậy bây giờ, này cháu, cháu cứ ăn uống đi, rồi Đức Chúa sẽ xếp đặt cho chúng con.12 Tô-bi-a nói: “Cháu sẽ không ăn uống gì kể từ bây giờ, cho đến khi chú định đoạt về chuyện của cháu.” Ông Ra-gu-ên nói: “Thì chú đang làm đây. Em nó được gả cho cháu là chiếu theo phán quyết của sách Mô-sê, và em nó được gả cho cháu cũng là do Trời định. Vậy cháu hãy đón nhận cô em cháu đây. Từ nay, cháu là anh nó và nó là em của cháu. Từ hôm nay và mãi mãi, nó được gả cho cháu. Con ơi! Đức Chúa trên trời sẽ cho chúng con đêm nay được toại nguyện; Người sẽ thương xót và cho chúng con được bình an.”13 Rồi ông Ra-gu-ên gọi Xa-ra, con gái ông. Cô đến bên ông; ông cầm lấy tay cô, trao cho Tô-bi-a và nói: “Con hãy đón nhận em con chiếu theo Lề Luật và phán quyết ghi trong sách Mô-sê dạy phải cho nó làm vợ của con. Hãy lấy nó và đưa nó an lành mạnh khỏe về nhà cha con; xin Thiên Chúa trên trời ban cho chúng con được bình an!”14 Ông gọi mẹ cô và bảo đem giấy tới rồi viết tờ hôn thú cam kết là đã gả cô cho cậu chiếu theo phán quyết của Luật Mô-sê.
15 Ông Ra-gu-ên gọi bà Ét-na, vợ ông, và nói: “Này em, em đi dọn một phòng khác rồi dẫn Xa-ra tới đó đi.”16 Bà đi vào phòng trải giường như ông đã nói, và dẫn con vào. Bà òa lên khóc vì số phận cô, rồi lau nước mắt và nói với cô:17 “Con ơi, hãy tin tưởng! Xin Đức Chúa trên trời cho buồn phiền của con biến thành hoan lạc. Cứ tin tưởng đi con!” Sau đó bà đi ra.