Thánh Vịnh 122

Thành Thánh Giê-ru-sa-lem

1 Ca khúc lên Đền. Của vua Đa-vít.

Vui dường nào khi thiên hạ bảo tôi: “Ta cùng trẩy lên đền thánh CHÚA!” Và giờ đây, Giê-ru-sa-lem hỡi,

2 cửa nội thành, ta đã dừng chân.

3 Giê-ru-sa-lem khác nào đô thị được xây nên một khối vẹn toàn.

4 Từng chi tộc, chi tộc của CHÚA, trẩy hội lên đền ở nơi đây, để danh CHÚA, họ cùng xưng tụng, như lệnh đã truyền cho Ít-ra-en.

5 Cũng nơi đó, đặt ngai xét xử, ngai vàng của vương triều Đa-vít.

6 Hãy nguyện chúc Giê-ru-sa-lem được thái bình, rằng: “Chúc thân hữu của thành luôn thịnh đạt,

7 tường trong lũy ngoài hằng yên ổn, lâu đài dinh thự mãi an ninh.”

8 Nghĩ tới anh em cùng là bạn hữu, tôi nói rằng: “Chúc thành đô an lạc.”

9 Nghĩ tới đền thánh CHÚA, Thiên Chúa chúng ta thờ, tôi ước mong thành được hạnh phúc, hỡi thành đô.

Thánh Vịnh 121Thánh Vịnh 123
Sách GiópSách Châm Ngôn