Thánh Vịnh 126



(125) Niềm vui và hy vọng đặt nơi Chúa

1 Ca khúc lên Đền.

Khi CHÚA dẫn tù nhân Xi-on trở về,

ta tưởng mình như giữa giấc mơ.

2 Vang vang ngoài miệng câu cười nói,

rộn rã trên môi khúc nhạc mừng.

Bấy giờ trong dân ngoại, người ta bàn tán:

“Việc CHÚA làm cho họ, vĩ đại thay!”

3 Việc CHÚA làm cho ta, ôi vĩ đại!

Ta thấy mình chan chứa một niềm vui.

4 Lạy CHÚA, xin dẫn tù nhân chúng con về,

như mưa dẫn nước về suối cạn miền Nam.

5 Ai nghẹn ngào ra đi gieo giống,

mùa gặt mai sau khấp khởi mừng.

6 Họ ra đi, đi mà nức nở, mang hạt giống vãi gieo;

lúc trở về, về reo hớn hở, vai nặng gánh lúa vàng.