Thánh Vịnh 132
Lời Chúa hứa cùng nhà Đa-vít
1 Ca khúc lên Đền.
Lạy CHÚA, xin Ngài nhớ đến vua Đa-vít và mọi công lao vất vả của người:
2 chính người đã đoan thệ cùng ĐỨC CHÚA, đã khấn hứa cùng Đấng Toàn Năng của Gia-cóp rằng:
3 “Tôi quyết chẳng về nhà, chẳng lên giường nằm nghỉ,
4 chẳng bao giờ chợp mắt khép mi,
5 khi chưa tìm được một nơi cho CHÚA ngự, một ngôi đền cho Đấng Toàn Năng của Gia-cóp.”
6 Này đây khi ở Ép-ra-tha, chúng tôi đã nghe nói đến hòm bia, chúng tôi tìm thấy hòm bia đó tại cánh đồng Gia-a.
7 Nào ta tiến vào nơi Chúa ngự, phủ phục trước bệ rồng.
8 Lạy CHÚA, xin đứng dậy, để cùng với hòm bia oai linh Chúa ngự về chốn nghỉ ngơi.
9 Ước chi hàng tư tế của Ngài mặc lấy sự công chính, kẻ hiếu trung với Ngài được cất tiếng hò reo.
10 Vì vua Đa-vít, trung thần của Chúa, xin đừng xua đuổi đấng Chúa đã xức dầu phong vương.
11 ĐỨC CHÚA đã thề cùng vua Đa-vít và sẽ không thất tín bao giờ, thề rằng: “Chính con ruột của ngươi, Ta sẽ đặt lên thừa kế ngai vàng.
12 Con cái ngươi mà giữ giao ước của Ta và mệnh lệnh Ta truyền cho chúng, thì con cái chúng đến muôn đời cũng sẽ được lên kế vị ngươi!”
13 Vì ĐỨC CHÚA đã chọn Xi-on, đã thích lấy chốn này làm nơi Người ngự.
14 Người phán: “Đây là chốn Ta nghỉ ngơi đến muôn đời, Ta sẽ ngự nơi này, vì Ta ưa thích.
15 Ta sẽ đổ xuống muôn hồng ân, cho Xi-on được lương thực dồi dào, và ban cho kẻ nghèo được no nê cơm bánh.
16 Ta sẽ cho hàng tư tế mặc lấy ơn cứu độ và kẻ hiếu trung sẽ vui sướng reo hò.
17 “Nơi đây, Ta sẽ cho Đa-vít một dòng dõi hùng cường, sẽ thắp cho người Ta đã xức dầu phong vương một ngọn đèn luôn luôn cháy sáng.
18 Kẻ thù vua, Ta phủ đầy nhục nhã, còn trên đầu vua, rực rỡ ánh triều thiên.”