Thứ Ba Tuần III Thường Niên – 23/01/2024

Lời Chúa – Mc 3,31-35:

Khi ấy, Mẹ và anh em Đức Giê-su đến, đứng ở ngoài, cho gọi Người ra. Lúc ấy, đám đông đang ngồi chung quanh Người. Có kẻ nói với Người rằng: “Thưa Thầy, có mẹ và anh em chị em Thầy ở ngoài kia đang tìm Thầy!” Nhưng Người đáp lại: “Ai là mẹ tôi? Ai là anh em tôi?” Rồi Người rảo mắt nhìn những kẻ ngồi chung quanh và nói: “Đây là mẹ tôi, đây là anh em tôi. Ai thi hành ý muốn của Thiên Chúa, người ấy là anh em chị em tôi, là mẹ tôi.”

Suy niệm:

Các thân nhân của Đức Giê-su nghĩ Ngài bị mất trí, vì họ nghe tin Ngài và các môn đệ làm việc nhiều đến nỗi không có giờ ăn. Các kinh sư từ Giê-ru-sa-lem xuống thì kết luận rằng Ngài đã thông đồng với tướng quỷ để trừ quỷ. Còn đám đông dân chúng lại ngồi nghe Ngài giảng trong nhà. Hơn ai hết, họ biết Đức Giê-su là ai. Chính lúc ấy, mẹ và anh em của Ngài đến và đứng ngoài. Họ không vào được, có thể vì đám đông ngồi chật cứng, nhưng họ đã nhờ người nhắn với Đức Giê-su. “Thưa Thầy, có mẹ và anh em chị em Thầy ở ngoài kia đang tìm Thầy!” Rốt cuộc, chắc ai cũng biết là Thầy có người thân đến thăm. Người ta tưởng Ngài sẽ bỏ dở bài giảng để ra ngay gặp họ. Nhưng Đức Giê-su lại muốn dùng cơ hội này để nói với đám đông đang ngồi nghe một điều quan trọng.

Ngài đặt cho họ một câu hỏi tưởng như vô nghĩa: “Ai là mẹ tôi? Ai là anh em tôi?” Dĩ nhiên là những người đang đứng ngoài kia rồi. Nhưng không, Ngài đảo mắt nhìn những người đang ngồi và nói với họ: “Đây là mẹ tôi, đây là anh em tôi.” Với lời khẳng định này, Đức Giê-su loan báo về gia đình mới của Ngài. Có những người thân yêu cùng máu mủ đứng ngoài kia. Có một gia đình mới đang ngồi trong này. Đức Giê-su không coi thường hay loại bỏ gia đình ruột thịt. Nhưng Ngài cho thấy Ngài còn có một gia đình lớn hơn nhiều, một gia đình gồm những người rất khác nhau về nhiều mặt, nhưng lại có một mẫu số chung, một điểm giống nhau, đó là cùng muốn thi hành ý Thiên Chúa trong cuộc sống.

Đức Giê-su đã rời bỏ gia đình để lên đường loan báo Tin Mừng. Và Ngài cũng đã mời gọi các môn đệ của mình như thế. Đức Giê-su để lại người mẹ, Phê-rô để lại người vợ, Gio-an và Gia-cô-bê để lại người cha. Tương quan gia đình ruột thịt là điều cao quý thiêng liêng. Nhưng nó lại không được trở nên một cản trở cho sứ vụ. Đức Giê-su đã khai mở một đại gia đình mới cho mọi người: “Ai thi hành ý muốn của Thiên Chúa, người ấy là anh em chị em tôi, là mẹ tôi.” Khi thực thi ý Thiên Chúa muốn, người ta trở nên có họ với Đức Giê-su. Người Ki-tô hữu chúng ta vui sướng được thuộc về gia đình này, có người Mẹ là Đức Ma-ri-a suốt đời tín trung sống ý Chúa, có Đức Giê-su là Anh Trưởng, người Con luôn sống đẹp lòng Cha và có bao anh chị em khác đã dám đặt ý Chúa lên trên mạng sống.

Cha An-tôn Nguyễn Cao Siêu S.J.

Lên đầu trang