Thứ Ba Tuần VI Thường Niên – 14/02/2023

Thánh Xy-ri-lô, đan sĩ và thánh Mê-tô-đi-ô, Giám mục, lễ nhớ

Lời Chúa – Mc 8,14-21:

Khi ấy, các môn đệ quên đem bánh theo; trên thuyền, các ông chỉ có một chiếc bánh. Người răn bảo các ông: “Anh em phải coi chừng, phải đề phòng men Pha-ri-sêu và men Hê-rô-đê!” Và các ông bàn tán với nhau về chuyện các ông không có bánh. Biết thế, Người nói với các ông: “Sao anh em lại bàn tán về chuyện anh em không có bánh? Anh em chưa hiểu chưa thấu sao? Lòng anh em ngu muội thế! Anh em có mắt mà không thấy, có tai mà không nghe ư? Anh em không nhớ sao: khi Thầy bẻ năm chiếc bánh cho năm ngàn người ăn, anh em đã thu lại được bao nhiêu thúng đầy mẩu bánh?” Các ông đáp: “Thưa được mười hai.” “Và khi Thầy bẻ bảy chiếc bánh cho bốn ngàn người ăn, anh em đã thu lại được bao nhiêu giỏ đầy mẩu bánh?” Các ông nói: “Thưa được bảy.” Người bảo các ông: “Anh em chưa hiểu ư?”

Suy niệm:

Tin Mừng Mác-cô kể ba câu chuyện về việc Thầy trò vượt Biển hồ. Lần đầu, Thầy Giê-su đã ra lệnh cho sóng gió yên lặng khiến các môn đệ tự hỏi: Người này là ai? (Mc 4,35-41). Lần thứ hai, sau khi hóa bánh ra nhiều, Thầy đã đi trên mặt nước mà đến với họ. Nhưng lòng các môn đệ còn chai đá, họ không hiểu được chuyện bánh hóa nhiều (Mc 6,45-52). Bài Tin Mừng hôm nay là lần cuối Thầy trò vượt biển qua bờ bên kia, sau khi Thầy Giê-su đã hóa bánh ra nhiều lần thứ hai (Mc 8,1-10).

Có một sự cố xảy ra khiến các môn đệ lo âu. Các ông quên mang bánh khi vượt biển. Trên thuyền chỉ có một cái bánh duy nhất (c. 14). Không rõ tại sao trong bối cảnh này, Thầy Giê-su lại cảnh báo các ông về thứ men xấu làm hư hỏng con người (x. 1 Cr 5,6-8), đó là thứ “men của người Pha-ri-sêu và men của người theo Hê-rô-đê (c. 15). Có lẽ vì cuộc đụng độ với người Pha-ri-sêu ngay trước đó (Mc 8,11-13). Nhưng lời cảnh báo của Thầy Giê-su có thể đã bị các môn đệ hiểu sai. Các ông tưởng Thầy trách về chuyện họ không mang đủ bánh. Từ đó, xảy ra một cuộc tranh cãi giữa họ với nhau về chuyện này.

Thầy Giê-su chắc là giận lắm. Chưa khi nào chúng ta thấy Ngài đặt nhiều câu hỏi liên tiếp như vậy. Tùy lối chấm câu, có thể có từ sáu đến chín câu hỏi. Qua các câu hỏi, Ngài bày tỏ sự thất vọng về các môn đệ. Họ chậm hiểu, chậm nắm bắt; tim của họ bị chai (c. 17). Họ có mắt mà không thấy, có tai mà không nghe (c. 18). Trí nhớ và lòng tin của họ khá kém, vì dù đã chứng kiến hai lần phép lạ bánh hóa nhiều, một lần, năm chiếc bánh cho năm ngàn người, lần khác, bảy chiếc bánh cho bốn ngàn người, họ vẫn lo âu khi thấy trong thuyền chỉ có một chiếc bánh dự trữ.

“Vậy mà anh em vẫn còn chưa hiểu sao?” (c. 21). Chúng ta cũng nghe Chúa hỏi câu hỏi này khi chúng ta xao xuyến âu lo trước những khó khăn của cuộc sống. Các môn đệ vượt biển mà không mang đủ lương thực cần dùng. Họ lo âu vì sợ lỡ ra có bão hay sự cố gì thì làm sao đây. Thực ra, điều họ quên không phải là bánh, mà là quên Thầy Giê-su đang ở cùng thuyền với họ. Chúng ta cần ôn lại những điều lạ lùng Chúa đã làm cho đời ta từ nhỏ, để sống mỗi ngày trong bình an.

Cha An-tôn Nguyễn Cao Siêu S.J.

Scroll to Top