Thứ Ba Tuần XXX Thường Niên – 25/10/2022

Lời Chúa – Lc 13,18-21:

Khi ấy, Ðức Giê-su nói với dân chúng rằng: “Nước Thiên Chúa giống cái gì đây? Tôi phải ví Nước ấy với cái gì? Nước Thiên Chúa giống như chuyện một hạt cải người nọ lấy gieo trong vườn mình. Nó lớn lên và trở thành cây, chim trời làm tổ trên cành được.”

Người lại nói: “Tôi phải ví Nước Thiên Chúa với cái gì? Nước Thiên Chúa giống như chuyện nắm men bà kia lấy vùi vào ba thúng bột, cho đến khi tất cả bột dậy men.”

Suy niệm:

Hai dụ ngôn trên đây tỏ ra lạc quan và hy vọng. Nước Thiên Chúa đã được Đức Giê-su khai mở và loan báo. Nước ấy cần có thời gian để lớn lên, để tác động trên con người. Chắc chắn kết quả cuối cùng sẽ rất tốt đẹp.

Một người đàn ông ném vào khu vườn của mình một hạt cải nhỏ bé. Ông có ước mơ mong mỏi gì không? Vậy mà theo thời gian, hạt cải ấy đã lớn lên và trở thành một cái cây. Cây vững đến nỗi chim trời đến làm tổ trên cành của nó được (c. 19). Đức Giê-su muốn làm nổi bật sự phát triển mạnh mẽ của Nước Trời. “Lớn lên và trở thành” là một tiến trình do Thiên Chúa dẫn dắt. Bất chấp những khó khăn trong hiện tại, Nước Trời vẫn cứ lớn lên, để rồi sẽ là nơi trú ngụ cho nhiều người ở khắp nơi tìm đến.

Một phụ nữ lấy men và vùi nó vào một lượng bột rất lớn. Men không nhiều, lại được vùi sâu, nên có vẻ như không hiện hữu. Nhưng trong thực tế, men đã có đó rồi và đang tác động trên bột. Với thời gian, men làm cả khối bột dậy men. Bấy giờ, sức biến đổi của men mới được mọi người nhận biết. Khối bột lên men đã sẵn sàng trở nên những ổ bánh ngon lành. Đức Giê-su làm nổi bật sức mạnh của Nước Thiên Chúa trong việc biến đổi thế giới này từ bên trong. Chính sự tiếp xúc trực tiếp, sự thâm nhập của men vào bột đã tạo ra sự biến đổi kỳ diệu.

Những lời giảng của Đức Giê-su đã vang lên từ hai mươi thế kỷ. Nước Thiên Chúa đã được Ngài khai mở và vun trồng mãi đến ngày nay. Ki-tô Giáo vẫn là một tôn giáo lớn, chiếm một phần ba dân số thế giới. Nhưng có những lúc, chúng ta có cảm tưởng như nó bị chựng lại. Khi có nhiều nhà thờ phải bán đi vì không có người đi lễ Chúa Nhật, khi các chủng viện hay dòng tu trở nên vắng vẻ, già nua, khi ở nhiều nơi, số linh mục thiếu một cách trầm trọng, khi tỷ lệ gia tăng của Ki-tô hữu không bằng với tỷ lệ tương ứng của dân số thế giới. Ki-tô Giáo có tương lai không? Ki-tô Giáo có thể bị tàn lụi không? Những câu hỏi đó làm nhiều người bận tâm và lo lắng.

Hai dụ ngôn của Đức Giê-su hôm nay đem lại cho ta sự lạc quan. Nhưng đó không phải là thứ lạc quan vô trách nhiệm. Làm cho Nước Thiên Chúa lớn lên và thâm nhập vào thế giới hôm nay, không phải chỉ là chuyện của Thiên Chúa. Đó là chuyện của từng Ki-tô hữu chúng ta. Để hạt cải thành cây, cần một chút chăm bón. Ai trong chúng ta cũng là một nhúm men nhỏ được vùi trong đống bột, đống bột của trường học hay công ty, của một tập thể hay cộng đồng. Làm sao để men của chúng ta tạo ra những tác dụng tốt? Không cần phải làm những việc lớn lao để thay đổi bộ mặt thế giới. Chỉ xin làm một nhúm men nhỏ để đến với những người tôi gặp hôm nay.

Cha An-tôn Nguyễn Cao Siêu S.J.

Scroll to Top