Thứ Bảy Tuần I Mùa Vọng – 03/12/2022

THÁNH PHAN-XI-CÔ XA-VI-Ê, LINH MỤC, QUAN THẦY CÁC XỨ TRUYỀN GIÁO, lễ kính

Lời Chúa – Mc 16,15-20:

Khi ấy, Đức Giê-su nói với các môn đệ rằng: “Anh em hãy đi khắp tứ phương thiên hạ, loan báo Tin Mừng cho mọi loài thọ tạo. Ai tin và chịu phép rửa, sẽ được cứu độ; còn ai không tin, thì sẽ bị kết án. Đây là những dấu lạ sẽ đi theo những ai có lòng tin: nhân danh Thầy, họ sẽ trừ được quỷ, sẽ nói được những tiếng mới lạ. Họ sẽ cầm được rắn, và dù có uống nhằm thuốc độc, thì cũng chẳng sao. Và nếu họ đặt tay trên những người bệnh, thì những người này sẽ được mạnh khỏe.”

Nói xong, Chúa Giê-su được đưa lên trời và ngự bên hữu Thiên Chúa. Còn các Tông Đồ thì ra đi rao giảng khắp nơi, có Chúa cùng hoạt động với các ông, và dùng những dấu lạ kèm theo mà xác nhận lời các ông rao giảng.

Suy niệm:

Chúa Giê-su phục sinh hiện ra để củng cố đức tin của các môn đệ, để ban bình an cho họ sau những biến cố buồn đau, nhưng cũng là để sai các môn đệ lên đường đi sứ vụ. “Như Cha đã sai Thầy, Thầy cũng sai anh em” (Ga 20,21). “Hãy đi và làm cho mọi dân trở thành môn đệ…” (Mt 28,19-20). “Phải nhân danh Đức Ki-tô mà rao giảng cho mọi dân tộc” (Lc 24,47). “Hãy đi khắp thế giới, loan báo Tin Mừng cho mọi thọ tạo” (Mc 16,15). Thế hệ các Ki-tô hữu đầu tiên rất trân trọng mệnh lệnh này. Bao vị tông đồ đã chịu tử đạo chỉ vì tuân giữ mệnh lệnh ấy. Ước mơ của Chúa Giê-su phục sinh thật lớn lao. Ước mơ ấy muốn ôm cả trái đất với muôn dân tộc. Ngài đã sống, đã chết và đã sống lại, chính là để cứu độ cả loài người. Ngài đã đem lửa đến trên mặt đất, và Ngài muốn chúng ta tiếp tục làm cho ngọn lửa ấy bùng lên (Lc 12,49).

Phanxicô Xaviê đã muốn sống mệnh lệnh này cách đặc biệt. “Các tông đồ ra đi rao giảng khắp nơi” (c. 20). Phanxicô cũng muốn đi khắp nơi để nói về Chúa Giê-su cho những ai chưa tin. Một năm trời lênh đênh trên biển để đi từ Bồ Đào Nha đến Ấn Độ. Ba mươi sáu tuổi bắt đầu công việc của một nhà truyền giáo ở Goa, Phanxicô chịu mọi lao nhọc để giảng dạy và rửa tội cho người bản xứ. Rồi Phanxicô lại lên đường đi Malaysia, Inđônêsia, và là một trong những nhà truyền giáo đầu tiên tại Nhật Bản. Nhưng trái tim Phanxicô vẫn chưa dừng ở đó. Ngài còn muốn đặt chân đến Bắc Kinh để gặp Hoàng đế Trung Quốc. Phanxicô chết vì kiệt sức khi đang chờ trên hòn đảo Thượng Xuyên, mắt vẫn hướng về Quảng Đông chỉ cách đó 14 cây số. Hôm ấy là ngày 3-12-1552, khi Phanxicô mới bốn mươi sáu tuổi.

Mừng lễ thánh Phanxicô, Bổn mạng các xứ truyền giáo, chúng ta nhớ Việt Nam vẫn là nơi cần được loan báo Tin Mừng, và Trung Quốc vẫn là nơi gần như Ki-tô Giáo chưa được biết đến. Hơn 90% người dân Việt chưa nhận biết Đức Ki-tô. Hơn một tỷ người Trung Quốc cần được nghe lời rao giảng. Có ai còn nhớ đến những mệnh lệnh của Chúa phục sinh không? Có người nghĩ rằng chẳng cần phải loan báo Tin Mừng nữa, vì đạo nào cũng dạy ăn ngay ở lành, dạy sống theo lương tâm, vì các tôn giáo đều có nét hay riêng, đều là những con đường cứu độ, vì Đức Ki-tô Giê-su chẳng phải là Đấng Trung Gian duy nhất!

Anh em hãy đi khắp thế giới, hãy làm cho muôn dân trở thành môn đệ! Lời ấy của Đức Giê-su phải là lời nhắc nhở Hội Thánh. Loan báo Tin Mừng hôm nay thuận lợi hơn xưa rất nhiều. Chúng ta không phải đi thuyền buồm để mà sợ đứng gió. Chỉ gửi một email, làm một trang web, là nhiều người nghe được Tin Mừng. Điều chúng ta thiếu lại là chút nhiệt thành nóng bỏng của Phanxicô. Xin cho tôi hiểu và yêu Ngài hơn, để dám giới thiệu Ngài cho thế giới.

Cha An-tôn Nguyễn Cao Siêu S.J.

Scroll to Top