Thứ Bảy Tuần VI Phục Sinh – 28/05/2022

Lời Chúa – Ga 16,23b-28:

Khi ấy, Đức Giê-su nói với các môn đệ rằng: “Thật, Thầy bảo thật anh em: anh em mà xin Chúa Cha điều gì, thì Người sẽ ban cho anh em nhân danh Thầy. Cho đến nay, anh em đã chẳng xin gì nhân danh Thầy. Cứ xin đi, anh em sẽ được, để niềm vui của anh em nên trọn vẹn.

Thầy đã dùng dụ ngôn mà nói những điều ấy với anh em. Sẽ đến giờ Thầy không còn dùng dụ ngôn mà nói với anh em nữa, nhưng Thầy sẽ nói rõ cho anh em về Chúa Cha, không còn úp mở. Ngày ấy, anh em sẽ nhân danh Thầy mà xin, và Thầy không nói với anh em là Thầy sẽ cầu xin Chúa Cha cho anh em. Thật vậy, chính Chúa Cha yêu mến anh em, vì anh em đã yêu mến Thầy, và tin rằng Thầy từ Thiên Chúa mà đến. Thầy từ Chúa Cha mà đến và Thầy đã đến thế gian. Thầy lại bỏ thế gian mà đến cùng Chúa Cha.”

Suy niệm:

Allah là tên của Thiên Chúa trong Hồi giáo. Ngài được tôn kính bằng 99 danh hiệu khác nhau: Đấng Tối Cao, Đấng Nhân Hậu, Đấng Toàn Năng, Đấng Vĩnh Cửu,… Danh hiệu thứ 100 sẽ được mặc khải ở đời sau. Nhưng Allah không bao giờ được gọi là Cha, vì Ngài không sinh con.

Ki-tô Giáo yêu mến Đức Giê-su và tin Ngài là Con Thiên Chúa. Thiên Chúa chính là Cha của Đức Giê-su. Đức Giê-su vẫn gọi Thiên Chúa bằng tiếng Áp-ba thân thương. Cuộc đời Đức Giê-su nơi trần gian giống như một cuộc ra đi và trở về. Ngài từ Thiên Chúa Cha mà đến thế gian (cc. 27-28), rồi Ngài lại bỏ thế gian mà đến cùng Chúa Cha, sau khi hoàn thành sứ vụ. Sứ vụ của Ngài là vén mở cho các môn đệ về Chúa Cha (c. 25), và đưa họ đi vào chỗ thân tình gần gũi với Người Cha ấy. Chúa Cha ở trong thế giới thần linh, nhưng thế giới ấy lại có những cửa sổ mở ra với thế giới con người.

Trong bài Tin Mừng hôm nay, Thầy Giê-su kêu mời các môn đệ hãy mạnh dạn đến với Cha và nài xin. Đây là điều trước đây họ chưa từng làm (c. 24a). Đã đến lúc mạnh dạn đưa ra những thỉnh nguyện nhân danh Thầy Giê-su. Nhân danh Thầy Giê-su mà xin cùng Chúa Cha là điều vẫn nằm ở phần cuối của mỗi lời nguyện trong Giáo Hội. Khi cầu xin nhân danh Thầy Giê-su, chúng ta hiệp nhất với Thầy, nên lời xin của chúng ta dễ được Chúa Cha đoái nhận. Chúa Cha sẽ ban cho chúng ta mọi sự nhân danh Đức Giê-su (c. 23). Hơn thế nữa, chính Chúa Cha cũng yêu mến chúng ta (c. 27), và muốn cho chúng ta ơn lớn nhất là đi vào tương quan với Ba Ngôi ngay từ khi còn sống ở trần gian.

“Cứ xin đi, anh em sẽ được, để niềm vui của anh em nên trọn vẹn” (c. 24). Khi sắp được về hưởng niềm vui bên Chúa Cha (Ga 14,28), thấy các môn đệ buồn phiền, Thầy Giê-su đã nói nhiều về niềm vui. Thầy muốn chia sẻ cho họ niềm vui của mình, Ngài đã ba lần nói đến niềm vui trọn vẹn hứa ban cho họ (Ga 15,11; 16,24; 17,13). Ngài còn hứa cho họ niềm vui mà không ai sẽ lấy được (Ga 16,22). Trong niềm hân hoan mừng Chúa Thăng Thiên, chúng ta xin được niềm vui đó, niềm vui của những người đã chạm đến trời cao.

Cha An-tôn Nguyễn Cao Siêu S.J.

Scroll to Top