Thứ Hai Tuần II Thường Niên – 16/01/2023

Lời Chúa – Mc 2,18-22:

Khi ấy, các môn đệ ông Gio-an và các người Pha-ri-sêu đang ăn chay; có người đến hỏi Đức Giê-su: “Tại sao các môn đệ ông Gio-an và các môn đệ người Pha-ri-sêu ăn chay, mà môn đệ ông lại không ăn chay?” Đức Giê-su trả lời: “Chẳng lẽ khách dự tiệc cưới lại có thể ăn chay, khi chàng rể còn ở với họ? Bao lâu chàng rể còn ở với họ, họ không thể ăn chay được. Nhưng khi tới ngày chàng rể bị đem đi rồi, bấy giờ họ mới ăn chay trong ngày đó. Chẳng ai lấy vải mới mà vá áo cũ, vì như vậy, miếng vá mới đã vá vào sẽ kéo vải cũ, khiến chỗ rách lại càng rách thêm. Cũng không ai đổ rượu mới vào bầu da cũ, vì như vậy, rượu sẽ làm nứt bầu, thế là rượu cũng mất mà bầu cũng hư. Nhưng rượu mới, bầu cũng phải mới!”

Suy niệm:

Một trong những nét khác biệt giữa Gio-an Tẩy Giả với Đức Giê-su là sự khắc khổ nhiệm nhặt. Gio-an được coi là người “không ăn bánh, không uống rượu” (Lc 7,33). còn Đức Giê-su bị mang tiếng là “tay ăn nhậu” với quân thu thuế (Lc 7,34). Chúng ta đã từng thấy ngài ăn tại nhà ông Lê-vi hay ông Da-kêu. Các người Pha-ri-sêu cũng là những người thích ăn chay nhiều lần trong tuần, dù ngày ăn chay chính thức hàng năm của đạo Do-thái chỉ là ngày lễ Xá tội. Như thế, có sự khác biệt khá rõ giữa môn đệ của Đức Giê-su với môn đệ của Gio-an Tẩy Giả và môn đệ của người Pha-ri-sêu. Một bên có vẻ thoáng và thoải mái, một bên thì khắc khổ nhiệm nhặt.

“Tại sao môn đệ của ông lại không ăn chay?” Có người đã dám hỏi thẳng Đức Giê-su như thế. Ngài đã trả lời bằng một cách dùng một hình ảnh dễ hiểu và đầy ý nghĩa. Vào thời Đức Giê-su, tại Palestine, cũng như tại nhiều vùng quê ngày nay, đám cưới là một biến cố mừng vui có tính làng xã. Chẳng thể nào hiểu được chuyện một người đi ăn cưới với khuôn mặt buồn của kẻ đang ăn chay.

“Chẳng lẽ khách dự tiệc cưới lại có thể ăn chay, khi chàng rể còn ở với họ?” Đức Giê-su tự ví mình với chàng rể, còn môn đệ là khách dự tiệc cưới. Bầu khí trong nhóm môn đệ của ngài là bầu khí vui tươi của một lễ thành hôn, bởi lẽ thời đại thiên sai đã đến rồi. Đức Giê-su, Đấng Mê-si-a mà dân Ít-ra-en mong đợi từ lâu, nay có mặt. Ngài là chàng rể kết duyên với cô dâu là dân tộc Ít-ra-en của Ngài. Đức Giê-su đã làm trọn điều các ngôn sứ nói trong Cựu Ước về việc Thiên Chúa lập hôn ước với dân của Người (Hs 2,21-22; Is 62,4-5).

“Nhưng khi tới ngày chàng rể bị đem đi rồi, bấy giờ họ mới ăn chay.” Sau khi Đức Giê-su chịu cái chết dữ dằn, được phục sinh và lên trời, Giáo Hội bước vào một giai đoạn mới, giai đoạn chờ đợi ngày Ngài quang lâm. Trong giai đoạn này, khi Chúa Giê-su vừa vắng mặt, vừa hiện diện, các Ki-tô hữu ăn chay, vác thánh giá theo Chúa Giê-su, dù họ vẫn luôn sống trong niềm vui, bởi tin vào Đấng đã phục sinh vinh hiển.

Cha An-tôn Nguyễn Cao Siêu S.J.

Scroll to Top