Thứ Hai Tuần III Thường Niên – 22/01/2024

Lời Chúa – Mc 3,22-30:

Khi ấy, các kinh sư từ Giê-ru-sa-lem xuống nói rằng Đức Giê-su bị quỷ vương Bê-en-dê-bun ám và Người dựa thế quỷ vương mà trừ quỷ.

Người liền gọi họ đến, dùng dụ ngôn mà nói với họ: “Xa-tan làm sao trừ Xa-tan được? Nước nào tự chia rẽ, nước ấy không thể bền; nhà nào tự chia rẽ, nhà ấy không thể vững. Vậy Xa-tan mà chống Xa-tan, Xa-tan mà tự chia rẽ, thì không thể tồn tại, nhưng đã tận số. Không ai vào nhà một người mạnh mà có thể cướp của được, nếu không trói người mạnh ấy trước đã, rồi mới cướp sạch nhà nó.

“Tôi bảo thật anh em: mọi tội của con cái loài người, kể cả tội nói phạm thượng, và nói phạm thượng nhiều đến mấy đi nữa, thì cũng còn được tha. Nhưng ai nói phạm đến Thánh Thần, thì chẳng đời nào được tha, mà còn mắc tội muôn đời”. Đó là vì họ đã nói “ông ấy bị thần ô uế ám.”

Suy niệm:

Thân nhân của Đức Giê-su đã tưởng Ngài bị mất trí (c. 21), nhưng có thể họ không nghĩ Ngài bị quỷ ám, dù trong thế giới ngày xưa, mất trí thường bị coi là do quỷ ám. Các kinh sư đến từ thủ đô Giê-ru-sa-lem có thái độ quyết liệt hơn nhiều. Họ tố cáo Đức Giê-su là người bị quỷ ám, không phải quỷ thường, mà là quỷ vương Bê-en-dê-bun. Hơn nữa, họ cho rằng Ngài trừ quỷ nhờ dựa thế của quỷ vương (c. 22). Lời tố cáo trên đây của những kinh sư thật là nghiêm trọng, vì ai dựa thế như vậy là thông đồng với quỷ, có thể bị xử tử.

Đức Giê-su đã trả lời tố cáo này bằng hai hình ảnh về Nước và Nhà. Đức Giê-su nhìn nhận sự hiện diện và hoạt động của Nước Xa-tan trong thế gian này. Nước này có tôn ti trật tự, được lãnh đạo bởi quỷ vương, đó là Xa-tan hay Bê-en-dê-bun, kẻ cầm đầu các quỷ nhỏ (c. 22). Xa-tan muốn bành trướng Nước của mình trong thế giới loài người. Nó sai các quỷ nhỏ đi khắp nơi lôi kéo mọi người chẳng trừ ai. Theo thánh I-nha-xi-ô, Xa-tan thường cám dỗ ta theo ba bước: từ sự ham muốn của cải, đến hư danh thế gian, và cuối cùng là kiêu ngạo, rồi sau đó đi đến mọi nết xấu khác (Linh Thao 142). Như thế, Xa-tan khôn khéo đánh bẫy và trói buộc con người. Đức Giê-su đã không bắt tay với Xa-tan để đuổi các quỷ cấp dưới. Ngài tấn công trực diện vào Nước của Xa-tan, phá đổ Nước này và khai mở Nước Thiên Chúa (Lc 11,20). Cuộc chiến không dễ dàng và còn kéo dài đến tận thế.

Thế giới hôm qua cũng như hôm nay được ví như một ngôi nhà. Tiếc thay, ngôi nhà đó ít nhiều đã bị Xa-tan cưỡng đoạt. Xa-tan chính là kẻ mạnh đã biến ngôi nhà đó thành của mình (c. 27). Nhưng Đức Giê-su lại là người mạnh hơn (Mc 1,7). Người mạnh hơn đã trói kẻ mạnh lại và tước đoạt những gì nó đã chiếm. Tước đoạt chính là giải thoát những ai bị Xa-tan cầm giữ và trả lại cho họ quyền làm chủ đời mình, quyền sở hữu căn nhà của họ. Hôm nay, Chúa Giê-su vẫn tiếp tục tấn công Xa-tan. Ngài không ngừng chinh phục thế giới này cho Thiên Chúa và mời chúng ta cộng tác để xây dựng Nước Chúa trên trần gian.

Nhờ Thánh Thần của Thiên Chúa mà Đức Giê-su trừ quỷ (Mt 12,28), nên ai bảo Ngài trừ quỷ nhờ quỷ vương Xa-tan hay Bê-en-dê-bun thì xúc phạm đến Thánh Thần, coi Thánh Thần như thần ô uế (c. 30). Đức Giê-su không phải là người có thần ô uế ở nơi mình. Ngài có đầy ắp Thánh Thần trong mọi lời nói việc làm. Chỉ ai cố chấp, bướng bỉnh mới không nhận ra điều đó. Mọi tội lỗi đều có thể được tha(c. 28), trừ tội khép lòng từ chối ơn tha thứ của Thiên Chúa nơi Đức Giê-su. Làm sao giúp con người hôm nay mềm mại mở ra để nhận thấy Thánh Thần vẫn đang hiện diện trong Giáo Hội?

Cha An-tôn Nguyễn Cao Siêu S.J.

Lên đầu trang