Thứ Hai Tuần XXVI Thường Niên – 26/09/2022

Lời Chúa – Lc 9,46-50:

Khi ấy, một câu hỏi chợt đến với các môn đệ: trong các ông, ai là người lớn nhất? Đức Giê-su biết điều các ông đang tự hỏi trong lòng, liền đem một em nhỏ đặt bên cạnh mình và nói với các ông: “Ai tiếp đón em nhỏ này vì danh Thầy, là tiếp đón chính Thầy; và ai tiếp đón Thầy, là tiếp đón Đấng đã sai Thầy. Thật vậy, ai là người nhỏ nhất trong tất cả anh em, thì kẻ ấy là người lớn nhất.”

Ông Gio-an lên tiếng nói: “Thưa Thầy, chúng con thấy có người nhân danh Thầy mà trừ quỷ. Chúng con đã cố ngăn cản, vì người ấy không cùng với chúng con đi theo Thầy.” Đức Giê-su bảo ông: “Đừng ngăn cản người ta. Quả thật, ai không chống lại chúng ta là ủng hộ chúng ta!”

Suy niệm:

Phá kỷ lục là ước mơ của các vận động viên. Làm sao phá kỷ lục của quốc gia, của vùng, của châu lục và thế giới? Để phá kỷ lục cần có thành tích vượt hơn người đang giữ nó. Chỉ cần chạy nhanh hơn một phần ngàn giây, nhảy cao hơn hay xa hơn một centimét, cũng đủ để làm một kỷ lục đứng vững nhiều năm bị phá đổ. Nhưng không phải chỉ các vận động viên mới thích phá kỷ lục, các nước cũng tranh nhau xem ai là cường quốc về một lãnh vực nào đó. Có vẻ cả nhân loại đều ở trong một cuộc đua tranh xem ai là người đứng đầu. Có những cuộc đua tranh lành mạnh, thúc đẩy tiến bộ. Nhưng cũng có những cuộc đua tranh dẫn đến chiến tranh và hủy diệt.

Các môn đệ vẫn loay hoay với một câu hỏi trong đầu: “Trong các ông, ai là người lớn nhất?” (c. 46). Thầy Giê-su muốn dạy cho họ một bài học rất gợi hình, nên đem một em nhỏ đến và trân trọng đặt em đứng bên cạnh (c. 47) Thầy đồng hóa mình với em nhỏ yếu đuối và không có địa vị ấy: ai tiếp đón em này là tiếp đón chính Thầy. Thầy cũng cho biết, ai tiếp đón Thầy là tiếp đón chính Thiên Chúa (c. 48). Như thế, một em nhỏ bình thường là con đường dẫn ta gặp gỡ Đức Giê-su, và gặp gỡ chính Thiên Chúa siêu việt. Để tiếp đón Thiên Chúa và Đức Ki-tô trong đời, ta phải sẵn sàng tiếp đón những người yếu kém và nhỏ bé nhất trong xã hội. Khi các môn đệ bị ám ảnh bởi chuyện làm lớn thì Thầy Giê-su đem lại cho họ một em nhỏ, và cho thấy sự cao trọng lớn lao của em trong cái nhìn của Thiên Chúa. Câu trả lời của Thầy đã rõ: kẻ nhỏ nhất chính là người lớn nhất trong anh em.

Vượt ra khỏi sự tranh chấp trong nhóm, bây giờ các môn đệ lại phải đối diện với một người trừ quỷ ở ngoài nhóm. “Chúng con đã cố ngăn cản, vì người ấy không cùng chúng con đi theo Thầy.” Tại sao một người ở ngoài nhóm lại dám lấy danh Thầy mà trừ quỷ? Lẽ ra, việc dùng danh Thầy phải là độc quyền của chúng con. Người ấy không được chiếm lấy sự thành công và tăm tiếng mà chỉ những ai theo Thầy như chúng con mới được hưởng.

Các môn đệ đã có thái độ cục bộ và bè phái. Họ cần cởi mở và khoan dung hơn với những người ngoài. Danh Thầy Giê-su là quà tặng cho cả thế giới, chứ không cho riêng các môn đệ. Ai cũng có thể đến múc lấy sức mạnh từ Danh ấy và sẻ chia. Thầy Giê-su mời các môn đệ bước ra khỏi sự hẹp hòi khép kín, để vui vẻ kính trọng một người tuy không thuộc nhóm mình, nhưng làm được những việc mà có khi mình không làm nổi (Lc 9,40). Danh Giê-su được tôn vinh: đó là điều chúng ta nhắm tới. Chúng ta chỉ mong sức mạnh của Danh này làm thế giới được trừ quỷ. Chỉ mong ai đó đang ở ngoài nhóm và đang trừ quỷ nhờ Danh Giê-su, sẽ có ngày trở thành người môn đệ trong nhóm.

Cha An-tôn Nguyễn Cao Siêu S.J.

Scroll to Top