Thứ Năm Tuần IV Mùa Vọng – 22/12/2022

Lời Chúa – Lc 1,46-56:

Bấy giờ, bà Ma-ri-a nói:

“Linh hồn tôi ngợi khen Đức Chúa,
thần trí tôi hớn hở vui mừng vì Thiên Chúa, Đấng cứu độ tôi.
Phận nữ tỳ hèn mọn, Người đoái thương nhìn tới; từ nay, hết mọi đời sẽ khen tôi diễm phúc.
Đấng Toàn Năng đã làm cho tôi biết bao điều cao cả, danh Người thật chí thánh chí tôn!
Đời nọ tới đời kia, Chúa hằng thương xót những ai kính sợ Người.
Chúa giơ tay biểu dương sức mạnh, dẹp tan phường lòng trí kiêu căng.
Chúa hạ bệ những ai quyền thế, Người nâng cao mọi kẻ khiêm nhường.
Kẻ đói nghèo, Chúa ban của đầy dư, người giàu có, lại đuổi về tay trắng.
Chúa độ trì Ít-ra-en, tôi tớ của Người,
như đã hứa cùng cha ông chúng ta, vì Người nhớ lại lòng thương xót dành cho tổ phụ Áp-ra-ham và cho con cháu đến muôn đời.”

Bà Ma-ri-a ở lại với bà Ê-li-sa-bét độ ba tháng, rồi trở về nhà.

Suy niệm:

Bài ca ngợi khen Đức Chúa bật ra trên môi Mẹ Ma-ri-a sau khi bà Ê-li-sa-bét cất tiếng ca ngợi Mẹ. Ê-li-sa-bét ca ngợi Ma-ri-a là người được chúc phúc hơn mọi phụ nữ, vì Mẹ đang cưu mang trong dạ Đấng Cứu Tinh. Bà còn ca ngợi Ma-ri-a có phúc vì đã dám tin vào lời Chúa phán và dám liều để cho lời ấy dẫn dắt đời mình. Nhờ được tràn đầy Thánh Thần, bà Ê-li-sa-bét mới biết được Tin Vui mà Mẹ Ma-ri-a tưởng rằng đó là bí mật chỉ riêng mình biết. Khi đứng trước bà chị cao niên đang mang thai, Đức Ma-ri-a xác tín hơn vào những lời sứ thần nói và vào mầu nhiệm đang âm thầm lớn lên nơi cung lòng mình.

Khi bà chị Ê-li-sa-bét ca ngợi Mẹ, thì Mẹ hân hoan ca ngợi Thiên Chúa. Mẹ nhìn nhận Ngài là Đấng Cứu Độ của Mẹ (c. 47). Nếu Mẹ được đầy ân sủng, được Chúa ở cùng và được đẹp lòng Ngài; nếu Mẹ được thụ thai Con Đấng Tối Cao nhờ Thánh Thần (Lc 1,28-35), thì đó không phải là do công của Mẹ, nhưng là ơn của Chúa. “Đấng Toàn Năng đã làm cho tôi những điều cao cả” (c. 49). Mẹ Ma-ri-a không có một sự khiêm nhường giả tạo về mình. Khiêm nhường thực sự là nhìn nhận sự thật. Mẹ nhìn nhận những điều độc nhất vô nhị Chúa làm cho đời mình. Ngài đã nhìn xuống đời Mẹ, cuộc đời thấp hèn của một tỳ nữ. Và cái nhìn cúi xuống của Ngài đã nâng Mẹ lên cao, khiến cho muôn thế hệ phải ngợi khen, tôn kính (c. 48).

Nhưng Mẹ Ma-ri-a không phải là người duy nhất được Thiên Chúa thi ân. Ngài thương xót những ai hèn mọn, đói nghèo, biết kính sợ Chúa. Ngược lại, Ngài giơ cánh tay biểu dương sức mạnh (cc. 50-53), để dẹp tan kẻ kiêu căng, hạ bệ người quyền thế, đuổi đi kẻ giàu sang. Thiên Chúa đầy thương xót, nên cũng mạnh tay để tạo lại sự công bằng, để đem lại sự no đủ cho người nghèo và sự tự do cho người bị áp bức. Thiên Chúa ấy cũng trung tín giữ lời hứa với Dân Ít-ra-en (cc. 54-55).

Mẹ Ma-ri-a đã ở lại với bà chị họ độ ba tháng mới trở về nhà. Ba tháng mang thai đầu tiên của một người mẹ trẻ đâu có dễ. Mẹ Ma-ri-a đã ở lại để phục vụ cho bà Ê-li-sa-bét gần ngày sinh. Mẹ quên gánh nặng của mình để mang gánh nặng của người khác. Bà Ê-li-sa-bét hẳn đã vui vì được hầu hạ bởi Thân Mẫu Chúa. Gio-an trong bụng mẹ sung sướng vì được gần Đấng Thiên Sai.

Ít khi ta suy niệm chuyện Đức Ma-ri-a mang thai hơn chín tháng. Thai Nhi Giê-su lớn dần lên từng ngày trong dạ mẹ, chờ ngày chào đời. Tình Mẹ – Con cũng lớn lên, thân thiết, gần gũi. Mang thai và sinh con là niềm vui, nhưng đòi bao hy sinh nhọc nhằn, nhất là vào thời xưa, khi vệ sinh và tiện nghi không có. Để sinh Đức Giê-su cho thế giới hôm nay, vẫn cần có những Ma-ri-a chấp nhận cưu mang, chấp nhận vượt cạn, chấp nhận kiên nhẫn chờ đợi để sinh những Giê-su cứng cáp cho thế giới.

Cha An-tôn Nguyễn Cao Siêu S.J.

Scroll to Top