Thứ Năm Tuần XXX Thường Niên – 02/11/2023

CẦU CHO CÁC TÍN HỮU ĐÃ QUA ĐỜI

Lời Chúa – Lc 23,33.39-43:

Khi đến nơi gọi là “Đồi Sọ”, họ đóng đinh Đức Giê-su vào thập giá, cùng lúc với hai tên gian phi, một tên bên phải, một tên bên trái. Một trong hai tên gian phi bị treo trên thập giá cũng nhục mạ Người: “Ông không phải là Đấng Ki-tô sao? Hãy tự cứu mình đi, và cứu cả chúng tôi với!” Nhưng tên kia mắng nó: “Mày đang chịu chung một hình phạt, vậy mà cả Thiên Chúa, mày cũng không biết sợ! Chúng ta chịu như thế này là đích đáng, vì xứng với việc đã làm. Chứ ông này đâu có làm điều gì trái!” Rồi anh ta thưa với Đức Giê-su: “Ông Giê-su ơi, khi ông vào Nước của ông, xin nhớ đến tôi!” Và Người nói với anh ta: “Tôi bảo thật anh, hôm nay, anh sẽ được ở với tôi trên Thiên Đàng.”

Suy niệm:

Ðoạn Tin Mừng trên đây kể lại cho ta cuộc đời Ðức Giê-su vào những giây phút cuối. Ngài bị liệt vào chung hàng ngũ với phường trộm cướp. Và ngay cả tên “trộm dữ” cũng không tin Ngài là Con Thiên Chúa. Y đã mỉa mai: “Ông không phải là Đấng Ki-tô sao? Hãy tự cứu mình đi, và cứu cả chúng tôi với!” Thế nhưng niềm tin không loại trừ ai. Mang tiếng là phường trộm cướp, nhưng tên “trộm lành” biết phân định: Ai mới thật sự là kẻ cướp, ai mới thật sự là người công chính, vô tội. Thậm chí, anh còn nhận ra Đức Giê-su là Con Thiên Chúa. Và anh đã không bỏ lỡ cơ hội: Xin được một chỗ trú ngụ trong Nước của Ngài.

Tháng 11 được dành để nhớ đến những người đã khuất. Ðã có thời người ta cho rằng theo đạo là bất hiếu, vì không lo giỗ chạp, cúng bái, nhang đèn… Nhưng trong niềm tin của Ki-tô giáo, điều người chết cần không phải là đồ ăn hay vàng mã, nhưng là cầu nguyện, hy sinh, việc lành và thánh lễ.

Ngọn lửa luyện ngục tuy gây nhiều đau đớn không nguôi, nhưng có sức thanh luyện, biến đổi và thánh hóa. Có thể nói, các linh hồn ở luyện ngục có phúc hơn ta, vì họ biết chắc chắn sớm muộn gì cũng được vào thiên đàng. Chính vì thế, họ vui lòng để cho tình yêu Chúa thanh lọc và càng lúc càng trở nên hoàn hảo hơn để đến gần bên Chúa.

Chúng ta cần sống mầu nhiệm các thánh thông công. Các thánh trên trời chuyển cầu cho Hội Thánh dưới thế. Hội Thánh dưới thế chuyển cầu cho các linh hồn đau khổ trong luyện ngục. Tất cả liên đới với nhau như các chi thể của cùng một thân thể.

Trong tháng này, Hội Thánh mời chúng ta đi viếng nghĩa trang để cầu nguyện cho những người thân yêu đã qua đời. Những hàng mộ nói với chúng ta về cái chết không sao tránh được. Dù già hay trẻ, dù khỏe hay đau, dù giàu hay nghèo, nhưng cuối cùng, cái chết vẫn là điểm hẹn. Cái chết được chia đều cho mọi người.

Nghĩa trang có phải là nơi an nghỉ cuối cùng không? Con người còn gì khi thân xác tan nát trong lòng đất? Nhờ Ðức Giê-su phục sinh mà mầu nhiệm cái chết được vén mở. Cái chết chỉ là nhịp cầu đưa ta vào cõi sống. Con người sống là để chết và chết là để sống mãi, sống một cuộc sống hạnh phúc tuyệt vời hơn nhiều. Cùng với thánh Phan-xi-cô, xin gọi cái chết là chị – Chị Chết. Ước gì người Ki-tô hữu học được nghệ thuật sống nhờ biết đón lấy cái chết trong niềm hy vọng tin yêu.

Cha An-tôn Nguyễn Cao Siêu S.J.

Scroll to Top