Thứ Năm Tuần XXXIV Thường Niên – 24/11/2022

THÁNH AN-RÊ DŨNG LẠC VÀ CÁC BẠN TỬ ĐẠO, lễ trọng

Lời Chúa – Lc 9,23-26:

Khi ấy, Đức Giê-su nói với mọi người rằng: “Ai muốn theo tôi, phải từ bỏ chính mình, vác thập giá mình hằng ngày mà theo. Quả vậy, ai muốn cứu mạng sống mình, thì sẽ mất; còn ai liều mất mạng sống mình vì tôi, thì sẽ cứu được mạng sống ấy. Vì người nào được cả thế giới mà phải đánh mất chính mình hay là thiệt thân, thì nào có lợi gì? Ai xấu hổ vì tôi và những lời của tôi, thì Con Người cũng sẽ xấu hổ vì kẻ ấy, khi Người ngự đến trong vinh quang của mình, của Chúa Cha và các thánh thiên thần.”

Suy niệm:

Buông bỏ là động từ gần đây thấy được dùng nhiều. Buông bỏ được hiểu như là cách để tìm hạnh phúc, vì càng dính bén thì càng phiền não. Coi mọi sự như không, bỏ qua những điều không vui, là con đường dẫn đến nhẹ nhàng thanh thản. Trong bài Tin Mừng hôm nay, Thầy Giê-su đòi hỏi những ai muốn theo Thầy phải từ bỏ chính mình. Từ bỏ mình và buông bỏ có một khác biệt lớn. Người ta buông bỏ để tránh mệt mỏi, âu lo. Còn người môn đệ Thầy Giê-su từ bỏ mình, lại muốn mang vào mình những hy sinh, đau khổ. Người ấy không đôn đáo tìm hạnh phúc cho mình, nhưng khắc khoải tìm vinh quang cho Thiên Chúa.

Trước khi đòi các môn đệ từ bỏ chính mình, Thầy Giê-su đã từ bỏ mình trong suốt cuộc sống. Từ bỏ chính mình là sống theo ý Đấng đã sai mình. Đức Giê-su chỉ nói điều Ngài đã nghe được từ Cha. Ngài không tự mình nói bất cứ điều gì. Chúa Cha sai Ngài loan báo về Nước Thiên Chúa. Nước ấy có chỗ cho những người bị loại trừ: người thu thuế, bệnh nhân, dân ngoại, phụ nữ, trẻ em,… Thiên Chúa yêu thương những tội nhân và gái điếm hơn các ông Pha-ri-sêu và kinh sư trong Do-thái giáo. Thầy Giê-su đã trình bày một khuôn mặt Thiên Chúa rất khác với hình ảnh Thiên Chúa của giới lãnh đạo. Từ bỏ mình là chỉ làm điều Ngài thấy Cha làm. Cách sống của Đức Giê-su cũng vượt ra ngoài khuôn khổ. Ngài giao du với tội nhân, đến nhà người thu thuế, chữa bệnh ngày sa-bát, không rửa tay trước khi ăn,… Ngài không kết án người phụ nữ ngoại tình, chạm tay vào người phong, tha tội cho người bất toại. Ngài bị kết án là phạm thượng khi bày tỏ sự gần gũi độc nhất vô nhị giữa Thầy với Cha.

Đức Giê-su, ông thợ mộc bình dân ở Na-da-rét, đã làm xáo trộn đời sống tôn giáo ở đất Ít-ra-en. Giới lãnh đạo Do-thái giáo coi Ngài như kẻ thù cần loại bỏ. Đức Giê-su đã chỉ nói và làm điều Cha muốn, dù biết rằng điều đó sẽ dẫn Ngài đến cái chết. Ngài chấp nhận chết khi còn trẻ, dù Ngài rất ham sống. Khi bị treo trên thập giá, Ngài đã từ bỏ tất cả: danh dự, mạng sống, tự do, và cả niềm vui nội tâm. Ngài đã từ bỏ chính mình trọn vẹn, hoàn toàn tay trắng.

Các thánh tử đạo đã từ bỏ chính mình như Thầy Giê-su. Họ đã trung tín với Thầy bằng tình yêu lớn nhất. Thầy chết cho họ, và họ dám chết cho Thầy. Họ đã sống bài Tin mừng hôm nay sát từng chữ, dám mất mạng sống mình vì Thầy (c. 24), và không xấu hổ vì Thầy mà chối (c. 26). Các thánh tử đạo vừa từ bỏ chính mình (c. 23) lại vừa không chấp nhận đánh mất chính mình (c. 25). Họ không hy sinh chính mình dù để đổi lấy cả thế giới. Họ bỏ mạng sống đời này vì trân quý sự sống vĩnh cửu. Đức Giê-su đã vác thập giá mình lên núi Sọ. Nhiều vị tử đạo Việt Nam đã mang gông ra pháp trường. Các Ki-tô hữu hôm nay được mời mang gánh của Chúa, từ bỏ chính mình để sống tín trung với Chúa, không đánh mất chính mình chỉ vì vật chất mau qua. Xin cho chúng ta đừng sợ chết, sợ mất mát, đe dọa, nhưng giữ niềm hy vọng được hưởng vinh quang nhờ dám tuyên xưng và sống đức tin mình lãnh nhận.

Cha An-tôn Nguyễn Cao Siêu S.J.

Scroll to Top