Thứ Sáu Tuần V Phục Sinh – 12/05/2023

Lời Chúa – Ga 15,12-17:

Khi ấy, đến giờ lìa bỏ thế gian mà về với Chúa Cha, Đức Giê-su nói với các môn đệ rằng: “Đây là điều răn của Thầy: anh em hãy yêu thương nhau như Thầy đã yêu thương anh em. Không có tình thương nào cao cả hơn tình thương của người đã hy sinh tính mạng vì bạn hữu của mình. Anh em là bạn hữu của Thầy, nếu anh em thực hiện những điều Thầy truyền dạy. Thầy không còn gọi anh em là tôi tớ nữa, vì tôi tớ không biết việc chủ làm. Nhưng Thầy gọi anh em là bạn hữu, vì tất cả những gì Thầy nghe được nơi Cha Thầy, Thầy đã cho anh em biết.

Không phải anh em đã chọn Thầy, nhưng chính Thầy đã chọn anh em, và cắt cử anh em để anh em ra đi, sinh được hoa trái, và hoa trái của anh em tồn tại, hầu tất cả những gì anh em xin cùng Chúa Cha nhân danh Thầy, thì Người ban cho anh em. Điều Thầy truyền dạy anh em là hãy yêu thương nhau.”

Suy niệm:

Tôn giáo nào cũng dạy người ta phải yêu thương nhau. Từ bi hỷ xả của Phật giáo hay tứ hải giai huynh đệ của Khổng giáo. Đức Giê-su đã coi việc yêu thương nhau là một điều răn, một lệnh truyền. Nhưng lệnh truyền này có nét mới mẻ: “Anh em hãy yêu thương nhau như Thầy đã yêu thương anh em” (c. 12). Nét mới mẻ và đáng sợ nằm ở chữ như. Chính chữ này làm nên nét đặc trưng của Ki-tô Giáo. Đức Giê-su soi sáng ý nghĩa của chữ như trong câu sau, khi Ngài nói đến tình yêu của mình đối với các môn đệ: “Không có tình thương nào cao cả hơn tình thương của người đã hy sinh tính mạng vì bạn hữu của mình” (c. 13). Chết cho các bạn của mình là hành vi lớn nhất của tình yêu. Thập giá là biểu hiện của tình yêu lớn nhất, tình yêu hiến mạng. Đức Giê-su đòi buộc các môn đệ phải yêu thương nhau đến mức đó.

Người Ki-tô hữu được mời gọi yêu thương nhau đến mức đó. “Chúa Cha đã yêu mến Thầy thế nào, Thầy cũng yêu mến anh em như vậy. Anh em hãy ở lại trong tình thương của Thầy” (c. 9). Có một dòng suối tình yêu chảy tràn từ Cha đến Thầy Giê-su, và từ Thầy Giê-su đến với các môn đệ. Ở lại trong tình yêu của Thầy chính là để cho dòng suối đó tiếp tục chảy, qua tình yêu giữa các môn đệ với nhau. Dòng suối ngừng chảy sẽ trở nên ao tù nhơ nhớp.

Giữa Thầy Giê-su và các môn đệ không phải chỉ có tình Thầy trò, mà còn có tình bạn thân thiết (c. 14). Một đặc tính của tình bạn là dám chia sẻ cho nhau những điều riêng tư. Thầy Giê-su cho các môn đệ biết việc mình làm, và biết những gì Thầy đã nghe được từ nơi cung lòng Chúa Cha (c. 15). Như thế, đời sống thầm kín giữa Thầy với Cha, Thầy đã vén mở. Thầy Giê-su sống như một người bạn bên cạnh các môn đệ. Và Ngài cũng muốn họ sống như những người bạn bên nhau. Dám sống cho nhau và dám chết cho nhau. Chỉ khi họ sống với nhau như những người bạn đích thực, các môn đệ mới thật là bạn của Giê-su (c. 14). Tình bạn đối với Giê-su khiến ta có tình bạn đối với nhau. Tình bạn ta có đối với nhau minh chứng về tình bạn ta đang có với Giê-su.

Trong đời thường, chúng ta ít có cơ hội hy sinh mạng sống cho nhau. Nhưng chúng ta lại có rất nhiều cơ hội hy sinh những điều đáng quý khác, như thời giờ, tiền bạc, sức khỏe, uy tín, quyền lợi, dự tính, ảnh hưởng,… Những hy sinh này đụng đến cái tôi của ta và làm ta đau nhói. Mong rằng các Ki-tô hữu biết yêu thương nhau để người ta biết chúng ta là ai (Ga 13,35).

Cha An-tôn Nguyễn Cao Siêu S.J.

Scroll to Top