Thứ Sáu Tuần VII Phục Sinh – 26/05/2023

Lời Chúa – Ga 21,15-19:

Sau khi dùng bữa với các môn đệ tại Biển Hồ Ti-bê-ri-a, Đức Giê-su Phục Sinh hỏi ông Si-môn Phê-rô: “Này anh Si-môn, con ông Gio-an, anh có mến Thầy hơn các anh em này không?” Ông đáp: “Thưa Thầy có, Thầy biết con yêu mến Thầy.” Đức Giê-su nói với ông: “Hãy chăm sóc chiên con của Thầy.” Người lại hỏi: “Này anh Si-môn, con ông Gio-an, anh có mến Thầy không?” Ông đáp: “Thưa Thầy có, Thầy biết con yêu mến Thầy.” Người nói: “Hãy chăn dắt chiên của Thầy.” Người hỏi lần thứ ba: “Này anh Si-môn, con ông Gio-an, anh có yêu mến Thầy không?” Ông Phê-rô buồn vì Người hỏi tới ba lần: “Anh có yêu mến Thầy không?” Ông đáp: “Thưa Thầy, Thầy biết rõ mọi sự; Thầy biết con yêu mến Thầy.” Đức Giê-su bảo: “Hãy chăm sóc chiên của Thầy. Thật, Thầy bảo thật cho anh biết: lúc còn trẻ, anh tự mình thắt lưng lấy, và đi đâu tùy ý. Nhưng khi đã về già, anh sẽ phải dang tay ra cho người khác thắt lưng và dẫn anh đến nơi anh chẳng muốn.” Người nói vậy, có ý ám chỉ ông sẽ phải chết cách nào để tôn vinh Thiên Chúa. Thế rồi, Người bảo ông: “Hãy theo Thầy.”

Suy niệm:

Câu chuyện của bài Tin Mừng hôm nay diễn ra bên bờ hồ, một cái hồ mang nhiều tên gọi: hồ Ga-li-lê, hồ Ghen-nê-xa-rét, hồ Ti-bê-ri-a. Cái hồ quen thuộc đầy ắp kỷ niệm giữa Thầy và trò. Nơi đây tiếng gọi đầu tiên của Thầy Giê-su đã vang lên: Hãy theo Thầy. Tiếng ấy đã khiến họ từ bỏ nghề sông nước để lên bờ, đi theo ông thợ mộc làng Na-da-rét. Bao lần Thầy trò đi qua cái hồ rộng như biển này. Sóng gió họ cũng đã gặp, vui buồn họ cũng đã từng. Sáng sớm hôm nay, trên hồ này họ đánh được mẻ cá lớn, nhờ một người lạ đứng trên bờ mà họ từ từ nhận ra là Thầy của mình. Bữa ăn sáng do Thầy chuẩn bị thật chu đáo. Có bánh và cá, có cả đống than hồng hong ấm tình Thầy trò.

Ngọn lửa này gợi nhớ đến đống than hồng ở dinh Thượng tế, nơi Phê-rô đã đứng sưởi và đã chối Thầy (Ga 18,18.25). Bây giờ, cũng bên đống than hồng, Thầy Giê-su cho Phê-rô có cơ hội công khai bày tỏ tình yêu của mình. “Anh có yêu mến Thầy không?”: ba lần Thầy Giê-su hỏi Phê-rô như thế. “Thưa Thầy có, Thầy biết con yêu mến Thầy”: ba lần Phê-rô trả lời như thế. Ba lần chối Thầy như được xóa đi bởi ba lần tuyên xưng tình yêu. Nhưng bây giờ Phê-rô khiêm tốn, biết tình yêu của mình mong manh, dễ vỡ.

“Hãy chăn dắt chiên của Thầy”: ba lần Thầy Giê-su đã nói như thế. Tình yêu dẫn đến sứ mạng chăn dắt đoàn chiên mà Thầy quý chuộng. Phải yêu Thầy thì mới yêu chiên của Thầy. Yêu Thầy là điều kiện để được Thầy trao sứ mạng mục tử. Làm mục tử là tiếp nối công việc của Thầy Giê-su, Mục tử nhân hậu, nên cũng phải sẵn sàng chấp nhận cái chết như Thầy (cc. 18-19), chết cho đoàn chiên, chết để tôn vinh Thiên Chúa (c. 19).

“Hãy theo Thầy”, lời mời năm xưa cũng là lời mời được lặp lại bây giờ. “Hãy theo Thầy”, sau những vấp ngã, yếu đuối và chối Thầy. “Hãy theo Thầy”, sau khi những giấc mơ trần tục bị tan vỡ bởi biến cố Núi Sọ. “Hãy theo Thầy”, sau những hăng hái nồng nhiệt thuở ban đầu. “Hãy theo Thầy” để dang tay ra và đến nơi mình không muốn đến. “Hãy theo Thầy” để củng cố anh em và chăn dắt chiên của Thầy (Lc 22,31-32).

Hôm nay Chúa Giê-su Phục sinh cũng hỏi từng Ki-tô hữu: Con có mến Thầy không? Và Ngài chờ một câu trả lời trước khi trao sứ mạng, vì ai trong chúng ta cũng có sứ mạng chăm sóc một nhóm người nào đó. Xin ơn yêu Giê-su bằng tình yêu thiết thân riêng tư. Xin ơn theo Ngài vì nghe thấy lời mời gọi vang lên mỗi ngày: Hãy theo Thầy. Và xin ơn dám sống hết mình cho những người được Chúa trao phó.

Cha An-tôn Nguyễn Cao Siêu S.J.

Scroll to Top