Thứ Sáu Tuần XVII Thường Niên – 29/07/2022

Thánh nữ Mác-ta, Ma-ri-a và La-da-rô, lễ nhớ

Lời Chúa – Lc 10,38-42:

Trong khi thầy trò đi đường, Đức Giê-su vào làng kia. Có một người phụ nữ tên là Mác-ta đón Người vào nhà. Cô có người em gái tên là Ma-ri-a. Cô này cứ ngồi bên chân Chúa mà nghe lời Người dạy. Còn cô Mác-ta thì tất bật lo việc phục vụ. Cô tiến lại mà nói: “Thưa Thầy, em con để mình con phục vụ, mà Thầy không để ý tới sao? Xin Thầy bảo nó giúp con một tay!” Chúa đáp: “Mác-ta! Mác-ta ơi! Chị băn khoăn lo lắng nhiều chuyện quá! Chỉ có một chuyện cần thiết mà thôi. Ma-ri-a đã chọn phần tốt nhất và sẽ không bị lấy đi.”

Suy niệm:

Trong bài Tin Mừng hôm nay, khuôn mặt Ma-ri-a khá nổi bật. Chúng ta dễ thấy Thầy Giê-su nghiêng về cô em hơn. Mác-ta đón Thầy vào nhà trong tư cách là chị. Còn Ma-ri-a sau đó là người tiếp Đức Giê-su. Ma-ri-a thanh thản, lặng lẽ ngồi bên chân Thầy để lắng nghe, còn chị Mác-ta thì ngược lại. Hẳn là chị phải xuống bếp ngay để lo bữa ăn. Cuộc viếng thăm của Thầy Giê-su và các môn đệ khá bất ngờ. Làm sao để tiếp đãi một số vị khách như thế? Đó là mối lo chính đáng của chị Mác-ta. Mác-ta là người đảm đang, thạo việc, nhanh nhẹn. Nhưng trong tình thế này, chị thấy rất cần sự giúp đỡ của cô em. Rõ ràng, Mác-ta bị cuống lên vì thấy mình có nhiều việc phải làm gấp. Chị không muốn khách phải chờ đợi lâu, và chị cũng muốn đãi khách một bữa ăn tương đối thịnh soạn.

“Xin Thầy bảo em con giúp con một tay!” Đó là ước mơ của Mác-ta, rất đỗi bình thường. Tiếc thay, Thầy Giê-su lại đang kể chuyện cho Ma-ri-a, và cô này đang lắng nghe một cách thích thú (c. 39). Nhờ Thầy kêu em xuống bếp là phá vỡ câu chuyện còn dang dở của Thầy. Mác-ta bị mối lo về bữa ăn chi phối khiến chị quên cả phép lịch sự cần có. Chị quên rằng Thầy Giê-su không chỉ cần bữa ăn, mà còn cần tình bạn, và tiếp khách cũng là một cách phục vụ không kém giá trị. Thầy Giê-su nhìn thấy sự căng thẳng, lúng túng của Mác-ta và nhận ra lòng tốt của chị, khi chị muốn dọn một bữa ăn xứng đáng. Thầy gọi tên chị hai lần cách trìu mến: Mác-ta, Mác-ta. Ngài nhẹ nhàng trách chị vì đã lo lắng băn khoăn về nhiều chuyện quá: “Chỉ cần một chuyện thôi. Ma-ri-a đã chọn phần tốt hơn” (c. 42). Thầy Giê-su không bảo rằng điều Mác-ta làm là điều không tốt. Chắc chắn Thầy và trò đều cần bữa ăn ngon sau những ngày rong ruổi. Nhưng ngồi nghe Thầy vẫn là điều tốt hơn, cần hơn. Vì thế, Thầy sẽ không kêu cô em xuống bếp để phụ giúp cô chị. Điều mà Ma-ri-a đã chọn, chẳng ai có thể lấy đi.

Chị Mác-ta là thánh nữ được tôn kính trong Giáo Hội. Chúng ta phải bắt chước chị qua công việc tận tụy và đầy trách nhiệm. Nhưng chúng ta phải làm một cách an bình, khiêm tốn, vui tươi, không coi việc mình làm là quan trọng hơn việc người khác. Cuộc sống hôm nay dễ làm ta trở nên Mác-ta, bị đè nặng bởi công việc, nhưng phải cố dành giờ để làm Ma-ri-a mỗi ngày. Phải thu xếp để khỏi phải ở dưới bếp quá lâu, để có người thay mình. Đời sống của người Ki-tô hữu là kết hợp của Mác-ta và Ma-ri-a. Vừa đón, vừa tiếp; vừa làm việc của Chúa, vừa gặp gỡ chính Chúa, nhưng dù hoạt động hay cầu nguyện, lúc nào cũng hướng về Chúa.

Cha An-tôn Nguyễn Cao Siêu S.J.

Scroll to Top