Thứ Tư Tuần IV Thường Niên – 01/02/2023

Lời Chúa – Mc 6,1-6:

Khi ấy, Đức Giê-su trở về quê quán của Người, có các môn đệ đi theo. Đến ngày sa-bát, Người bắt đầu giảng dạy trong hội đường. Nhiều người nghe rất đỗi ngạc nhiên. Họ nói: “Bởi đâu ông ta được như thế? Ông ta được khôn ngoan như vậy, nghĩa là làm sao? Ông ta làm được những phép lạ như thế, nghĩa là gì? Ông ta không phải là bác thợ, con bà Ma-ri-a, và anh em của các ông Gia-cô-bê, Giô-xết, Giu-đa và Si-môn sao? Chị em của ông không phải là bà con lối xóm với chúng ta sao?” Và họ vấp ngã vì Người. Đức Giê-su bảo họ: “Ngôn sứ có bị rẻ rúng, thì cũng chỉ là ở chính quê hương mình, hay giữa đám bà con thân thuộc, và trong gia đình mình mà thôi.” Người đã không thể làm được phép lạ nào tại đó; Người chỉ đặt tay trên một vài bệnh nhân và chữa lành họ. Người lấy làm lạ vì họ không tin.

Suy niệm:

Chẳng rõ Đức Giê-su đã xa gia đình, xa ngôi làng Na-da-rét bao lâu rồi. Nhưng hôm nay, Ngài lại trở về với hội đường của làng vào ngày sa-bát. Dù sao, Ngài đã có danh tiếng trước đám đông, lại có môn đệ đi theo. Trở về với hội đường thân quen, Ngài được mời đọc sách thánh và giảng dạy. Nghe lời Ngài giảng, nhiều người sửng sốt ngỡ ngàng.

“Bởi đâu ông ta được như thế? Ông ta được khôn ngoan như vậy, nghĩa là làm sao? Ông ta làm được những phép lạ như thế, nghĩa là gì?” (c. 2). Những câu hỏi cho thấy người dân Na-da-rét nhìn nhận sự khôn ngoan trong lời giảng và quyền năng trong việc làm mà họ bắt gặp nơi con người ông Giê-su, người cùng làng với họ. Chỉ có điều, họ nghĩ không ra nguồn gốc của những chuyện đó.

Tại sao họ lại không coi Đức Giê-su là người của Thiên Chúa và coi Thiên Chúa là nguồn gốc mọi khả năng lạ lùng của Ngài? Câu trả lời là vì người dân làng đã quá quen với ông Giê-su. Họ tự hào biết rất rõ về nghề nghiệp của ông: một bác thợ. Họ tự hào biết rất rõ về họ hàng ruột thịt: mẹ và anh chị em của ông, những người họ có thể kể tên, những người đang là bà con lối xóm với họ. Họ cũng biết rõ quãng đời thơ ấu và trưởng thành của ông Giê-su. Chính cái biết này đã ngăn cản, khiến họ không thể tin ông Giê-su là một ngôn sứ. Hay đúng hơn, chính vì họ có một hình ảnh rất cao cả về một ngôn sứ, nên quá khứ bình thường của Đức Giê-su khiến họ không thể tin được.

Người dân Na-da-rét đã không ngờ làng mình có người cao trọng đến thế: một ngôn sứ, một Đấng Ki-tô, một Thiên Chúa làm người, ở với họ. Và họ cũng không ngờ sự cao trọng đó lại được gói trong lớp áo tầm thường, không ngờ Đức Giê-su sẽ là người làm cho cả thế giới biết đến Na-da-rét. Làm thế nào chúng ta tránh được sai lầm của người Na-da-rét xưa? Cần tập nhận ra Chúa đến với mình trong cái bình thường của cuộc sống. Cần thấy Chúa nơi những người tầm thường mà ta quen gặp mỗi ngày.

Cha An-tôn Nguyễn Cao Siêu S.J.

Scroll to Top