Thứ Tư Tuần VI Phục Sinh – 25/05/2022

Lời Chúa – Ga 16,12-15:

Khi ấy, Đức Giê-su nói với các môn đệ rằng: “Thầy còn nhiều điều phải nói với anh em. Nhưng bây giờ, anh em không có sức chịu nổi. Khi nào Thần Khí sự thật đến, Người sẽ dẫn anh em tới sự thật toàn vẹn. Người sẽ không tự mình nói điều gì, nhưng tất cả những gì Người nghe, Người sẽ nói lại, và loan báo cho anh em biết những điều sẽ xảy đến. Người sẽ tôn vinh Thầy, vì Người sẽ lấy những gì của Thầy mà loan báo cho anh em. Mọi sự Chúa Cha có đều là của Thầy. Vì thế, Thầy đã nói: Người lấy những gì của Thầy mà loan báo cho anh em.”

Suy niệm:

Làm người ở đời, một trong những điều rất khó là sống bình an hạnh phúc với người khác. Trong gia đình, nơi Giáo Hội, ngoài xã hội, trên thế giới, đâu đâu cũng thấy những xung đột và khổ đau do con người gây cho nhau. Từ cái chết của A-ben đến cái chết của một thai nhi bị người mẹ chối từ. Một triết gia người Pháp viết: “Hỏa ngục chính là những người khác.” Mục tiêu của giáo dục không phải chỉ là đào tạo những người giỏi giang, mà còn là huấn luyện nên những người biết sống với và sống cho người khác. Để được vậy, cần giúp người ta ra khỏi sự ích kỷ, khép kín của lòng mình. Đời sống của Ba Ngôi giúp chúng ta biết cách sống với người khác.

Ba Ngôi sống cho nhau. Nếu Đức Giê-su đã tôn vinh Cha bằng cách vuông tròn việc Cha giao (Ga 17,4), thì Thánh Thần cũng tôn vinh Đức Giê-su bằng việc loan báo, soi sáng, nhắc nhớ những lời Ngài dạy (c. 14). Chính Chúa Cha cũng tôn vinh Đức Giê-su qua sự phục sinh vinh hiển (Ga 17,1). Ba Ngôi không tìm vinh quang cho mình, nhưng mở ra để chia sẻ. “Mọi sự Chúa Cha có đều là của Thầy” (c. 15). “Tất cả những gì của Cha đều là của Con…” (Ga 17,10). Cha là nguồn mạch trao cho Con tình yêu, sự sống, quyền năng, vinh quang. Và Con cũng chẳng giữ gì cho mình, Con chia sẻ cho cả các môn đệ.

Đến giờ phút chia tay, nhưng Thầy Giê-su phải khiêm tốn nhìn nhận rằng mình còn nhiều điều chưa nói hết (c. 12). Khiêm tốn là chấp nhận ra đi khi phần việc của mình đã xong, tuy công việc vẫn còn dang dở. Khiêm tốn là chấp nhận giới hạn của các môn đệ, họ cần thời gian để chín. Khiêm tốn là chấp nhận mình cần được bổ sung bởi người khác, mình không làm được hết mọi sự. Đức Giê-su là Sự Thật đã được chính Ngài vén mở cho ta, nhưng Thánh Thần mới là Đấng đưa chúng ta vào mầu nhiệm Giê-su, vào Sự Thật trọn vẹn (c. 13).

Cha An-tôn Nguyễn Cao Siêu S.J.

Scroll to Top