Thứ Tư Tuần XXI Thường Niên – 24/08/2022

THÁNH BA-TÔ-LÔ-MÊ-Ô, TÔNG ĐỒ, lễ kính

Lời Chúa – Ga 1,45-51:

Khi ấy, ông Phi-líp-phê gặp ông Na-tha-na-en và nói: “Đấng mà sách Luật Mô-sê và các ngôn sứ nói tới, chúng tôi đã gặp: đó là ông Giê-su, con ông Giu-se, người Na-da-rét.” Ông Na-tha-na-en liền bảo: “Từ Na-da-rét, làm sao có cái gì hay được?” Ông Phi-líp-phê trả lời: “Cứ đến mà xem!” Đức Giê-su thấy ông Na-tha-na-en tiến về phía mình, liền nói về ông rằng: “Đây đích thật là một người Ít-ra-en, lòng dạ không có gì gian dối.” Ông Na-tha-na-en hỏi Người: “Làm sao Ngài lại biết tôi?” Đức Giê-su trả lời: “Trước khi Phi-líp-phê gọi anh, lúc anh đang ở dưới cây vả, tôi đã thấy anh rồi.” Ông Na-tha-na-en nói: “Thưa Thầy, chính Thầy là Con Thiên Chúa, chính Thầy là Vua Ít-ra-en!” Đức Giê-su đáp: “Vì tôi nói với anh là tôi đã thấy anh ở dưới cây vả, nên anh tin! Anh sẽ còn được thấy những điều lớn lao hơn thế nữa.” Người lại nói: “Thật, tôi bảo thật các anh, các anh sẽ thấy trời rộng mở, và các thiên thần của Thiên Chúa lên lên xuống xuống trên Con Người.”

Suy niệm:

Thầy Giê-su là người tìm thấy Phi-líp-phê và gọi anh đi theo (Ga 1,43). Sau khi gặp Thầy, Phi-líp-phê đi tìm Na-tha-na-en. Ông rủ bạn mình đến gặp Thầy Giê-su. Na-tha-na-en không được nhắc tên trong mọi danh sách nhóm Mười Hai. Vào thế kỷ thứ IX, có người coi Na-tha-na-en là Ba-tô-lô-mê-ô, lý do vì trong mọi danh sách, Ba-tô-lô-mê-ô là tên luôn đi ngay sau Phi-líp-phê. Chúng ta không chắc Na-tha-na-en có phải là Ba-tô-lô-mê-ô không. Nhưng điều đó không quan trọng mấy. Dù sao, Na-tha-na-en cũng là một người môn đệ đã theo Thầy Giê-su, và đã có mặt trong nhóm gặp Đấng phục sinh bên bờ hồ (Ga 21,2). Bài Tin Mừng hôm nay cũng có thể cho ta thấy ít nhiều về khuôn mặt của vị tông đồ mà chúng ta mừng kính.

Sau khi được Thầy Giê-su tìm thấy và mời: “Anh hãy theo tôi” (c. 43). Phi-líp-phê đã theo Thầy và hẳn đã ở lại với Thầy một thời gian. Chính sự gần gũi và quen biết này đã khiến ông tin Thầy là Đấng được tất cả Sách Thánh nói tới (c. 45). Trong niềm vui sướng, Phi-líp-phê tìm thấy Na-tha-na-en và khoe: “Đấng mà sách Luật Mô-sê và các ngôn sứ nói tới, chúng tôi đã gặp: đó là ông Giê-su, con ông Giu-se, người Na-da-rét.”

Với một chút thành kiến, Na-tha-na-en đã không thể tin được chuyện này. Một ngôi làng vô danh như Na-da-rét, làm sao có thể sinh ra điều tốt được? Nhưng Phi-líp-phê không chịu bỏ cuộc, ông tiếp tục mời gọi bạn mình, như Đức Giê-su đã mời hai môn đệ đầu tiên: “Hãy đến mà xem” (cc. 39.46). Cuối cùng, Na-tha-na-en đã nhận lời, đã đến và đã xem thấy.

Cuộc hạnh ngộ diễn ra giữa Thầy Giê-su với Na-tha-na-en. Bằng cái nhìn thấu suốt, Thầy nhận ra cái tốt đẹp nơi con người anh: “Đây đích thật là một người Ít-ra-en, lòng dạ không có gì gian dối” (c. 47). Quả là một lời khen bất ngờ đối với Na-tha-na-en, người mới gặp Thầy lần đầu. Anh ngỡ ngàng khi thấy Thầy biết rõ bề sâu của lòng mình. “Làm sao Ngài lại biết tôi?” (c. 48). Làm sao Ngài biết tôi là người không thích quanh co, gian dối? Đức Giê-su bảo Ngài đã thấy anh dưới cây vả, trước khi Phi-líp-phê gọi anh. Na-tha-na-en nhanh chóng tuyên xưng niềm tin vào Thầy Giê-su (c. 49). Và Thầy hứa sẽ cho anh thấy trời mở ra để trò chuyện với con người. Thầy như cái thang bắc từ trời, để các thiên thần lên xuống (c. 51), để Thiên Chúa và con người gặp nhau.

Như Na-tha-na-en, chúng ta cũng trở nên môn đệ nhờ có người giới thiệu. Chỉ ai đã thực sự gặp mới hăng hái đi giới thiệu Chúa với người khác. Chúa Giê-su hôm nay vẫn qua người khác mà gọi tôi theo Ngài. Nhưng cuối cùng chính tôi vẫn phải gặp mặt Ngài và để Ngài chinh phục. Dần dần, Ngài dắt tôi vào mầu nhiệm của con người Ngài. Ngài là Giê-su Na-da-rét, con ông Giu-se, và là chính Con Thiên Chúa. Ngài là chiếc thang đưa tôi từ đất lên mà gặp gỡ trời cao.

Cha An-tôn Nguyễn Cao Siêu S.J.

Scroll to Top