Cám Ơn Mùa Chay
Con đội ơn Đức Chúa Giêsu đã ngự đến nhà rất hèn mọn con, đã chọn con làm một cùng Chúa; bây giờ con chẳng dám chia lòng ra, tưởng nhớ sự hèn thế gian, một đội ơn Chúa mà chớ. Con chẳng những đội ơn vì phúc trọng con mới chịu bây giờ, lại nhớ đến mọi ơn trọng khác đã xuống cho con xưa nay, mà cám ơn ấy hết lòng hết sức.
Ấy bởi tội con cho nên Chúa sinh xuống hang đá mùa đông giá rét làm người hèn vì con. Chúa có lòng thương xót vô cùng, cho nên phó mình cho quân dữ đã đóng đanh thể ấy. Con ngắm năm dấu thánh ở mình Chúa, cùng mão gai đóng trên đầu. Máu Thánh chảy xuống dòng dòng, mặt mũi thì xanh xao, liền kêu cả tiếng rằng: “Con phó linh hồn ở tay Cha” cùng gục đầu xuống giã Đức Mẹ, mà linh hồn cực trọng ấy ra khỏi xác liền sinh thì ở trên Thánh giá. Bấy giờ trời đất liền động, núi non là đá vỡ ra tan tác như thương Chúa sinh nên muôn vật, chịu nạn chịu chết cách xấu hổ dường ấy, thì trong lòng con thảm thiết đau đớn, nào có khi nào cám ơn Chúa cho nên.
Ấy Máu Thánh Cha đã chảy ra hết vì con dữ là chúng con, thì con cám ơn Chúa chẳng có khi đừng. Thật ơn này là ơn trọng nhất, vì đã chọn lấy con là kẻ rốt trong muôn vàn kẻ có tội, mà ngự vào nhà linh hồn con, âu là con có phúc lắm.
Vậy con sấp mình xuống, lấy hết lòng hết sức hết trí khôn con, mà ngợi khen Chúa rộng rãi vô cùng ngự vào nhà linh hồn con làm vậy. Nhưng mà nào con có công gì cho đáng Chúa trọng vô cùng đến viếng con? Có lẽ gì mà kẻ có tội dám ra mặt cùng Chúa ghét mọi sự trái lẽ? Chúa sáng láng vô cùng đã biết tôi tá mọn này chẳng đáng chịu ơn cực trọng các Thiên Thần chẳng được chịu, mà Chúa lại ngự đến cùng con. Mọi sự thế gian làm cho con lo buồn; kẻ thù con trước sau, thấy và xem chẳng thấy, lẽ thì khi ấy con đi tìm Chúa trước, có lẽ gì mà Chúa lại tìm con trước làm vậy?
Vậy con sấp mình xuống dưới chân Chúa mà đội ơn lòng rất nhân lành Chúa, cùng xin các thánh Thiên thần đội ơn thay vì con. Chớ gì các Thánh Nam Nữ ở trên trời xuống dạy dỗ con cho biết cám ơn Chúa cho đủ cho đẹp lòng Chúa. Amen.