Chương 22 - Sách Dân Số
1 Sau đó con cái Ít-ra-en lại lên đường và đóng trại ở thảo nguyên Mô-áp, bên kia sông Gio-đan, đối diện với Giê-ri-khô.
Vua Mô-áp cầu cứu ông Bi-lơ-am
2 Vua Ba-lác, con vua Xíp-po, đã thấy tất cả những gì Ít-ra-en gây cho người E-mô-ri.3 Người Mô-áp khiếp sợ trước đám dân đó, vì họ quá đông. Mô-áp kinh hãi phải đối đầu với con cái Ít-ra-en.
4 Mô-áp nói với các kỳ mục Ma-đi-an rằng: “Này đám người ấy sẽ ngốn hết chung quanh chúng ta, như bò ngốn cỏ ngoài đồng.”
5 Vua liền sai các sứ giả đến mời Bi-lơ-am, con của Bơ-o, ở Pơ-tho, gần sông Cả, trong đất của con cái Am-mon. Vua nói: “Này, có một dân đã ra khỏi Ai-cập, lan tràn khắp xứ và hiện đang đóng trại đối diện với ta.6 Bây giờ, xin ông đến nguyền rủa dân đó cho ta, vì nó mạnh hơn ta. May ra nhờ thế ta có thể đánh bại được nó và đuổi nó ra khỏi lãnh thổ của ta. Vì ta biết kẻ nào được ông chúc phúc thì được phúc và kẻ nào bị ông nguyền rủa thì mắc họa.”
7 Các kỳ mục Mô-áp và các kỳ mục Ma-đi-an đã lên đường, cầm theo tiền thù lao cho lời sấm; họ tới gặp ông Bi-lơ-am và chuyển tới ông lời của vua Ba-lác.8 Ông nói với họ: “Mời các ông qua đêm ở đây, rồi tôi sẽ trả lời cho các ông theo như ĐỨC CHÚA nói với tôi.” Vậy các thủ lãnh Mô-áp đã ở lại với ông Bi-lơ-am.9 Thiên Chúa đến với ông Bi-lơ-am và phán rằng: “Những kẻ đang ở với ngươi là ai đó?”10 Ông Bi-lơ-am thưa lại với Thiên Chúa: “Ba-lác, con của Xíp-po, vua Mô-áp, đã sai họ đến nói với tôi rằng:11 Này, đám dân ra khỏi Ai-cập nay đã lan tràn khắp xứ; xin ông đến nguyền rủa nó cho ta. May ra nhờ thế ta có thể giao tranh với nó và đuổi nó đi.”12 Bấy giờ, Thiên Chúa phán bảo ông Bi-lơ-am: “Ngươi không được đi với chúng! Không được nguyền rủa dân đó, vì nó đã được chúc phúc.”13 Sáng hôm sau ông Bi-lơ-am trỗi dậy và nói với các thủ lãnh vua Ba-lác đã sai đến, rằng: “Các ông hãy trở về xứ các ông; ĐỨC CHÚA đã từ chối không để cho tôi đi với các ông.”14 Vậy các thủ lãnh Mô-áp trỗi dậy, trở về với vua Ba-lác và nói: “Ông Bi-lơ-am đã từ chối không chịu cùng đến với chúng tôi.”
15 Một lần nữa vua Ba-lác lại sai các thủ lãnh đông hơn và có thế giá hơn những người trước.16 Họ đến gặp ông Bi-lơ-am và thưa rằng: “Vua Ba-lác, con của vua Xíp-po nói thế này: Ông đừng ngại đến với ta;17 chắc chắn ta sẽ hết sức trọng đãi ông, và tất cả những gì ông bảo, ta sẽ làm; ông cứ đến nguyền rủa dân ấy giúp ta.”18 Nhưng ông Bi-lơ-am trả lời và nói với bầy tôi vua Ba-lác rằng: “Vua Ba-lác có cho tôi một nhà đầy bạc đầy vàng, tôi cũng chẳng làm gì trái lệnh ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của tôi được, dù việc lớn hay việc nhỏ.19 Nhưng bây giờ, cả các ông nữa, mời các ông cũng nghỉ đêm ở đây, và tôi sẽ biết ĐỨC CHÚA có phán thêm điều gì với tôi không.”20 Đêm ấy Thiên Chúa đến với ông Bi-lơ-am và phán bảo ông: “Những người ấy đến, không phải để gọi ngươi đó sao? Cứ trỗi dậy, đi với chúng. Nhưng ngươi chỉ được làm điều Ta bảo ngươi.”21 Sáng ngày, ông Bi-lơ-am trỗi dậy, thắng con lừa cái của mình và lên đường với các thủ lãnh Mô-áp.
Con lừa cái của ông Bi-lơ-am
22 Cơn thịnh nộ của Thiên Chúa bừng lên vì ông đã ra đi, và thần sứ của ĐỨC CHÚA đứng trên đường chận lối ông đi. Ông cỡi con lừa cái của mình, có hai tiểu đồng đi theo.23 Khi con lừa thấy thần sứ của ĐỨC CHÚA đứng trên đường, gươm trần trong tay, thì nó tránh đường, đi xuống ruộng. Ông Bi-lơ-am đánh con lừa cho nó lên trên đường.
24 Bấy giờ, thần sứ của ĐỨC CHÚA đứng chặn tại một đường mòn giữa các vườn nho, tả hữu có tường.25 Con lừa cái trông thấy thần sứ của ĐỨC CHÚA thì đi ép vào tường khiến chân ông Bi-lơ-am bị cọ xát. Ông lại đánh nó.
26 Thần sứ của ĐỨC CHÚA lại đi tới và đứng ở một nơi chật hẹp đến nỗi không còn chỗ tránh qua bên tả bên hữu.27 Con lừa trông thấy thần sứ của ĐỨC CHÚA, liền nằm bẹp xuống bên dưới ông Bi-lơ-am. Ông Bi-lơ-am nổi nóng lại dùng gậy đánh con lừa.
28 Bấy giờ, ĐỨC CHÚA liền mở miệng con lừa; nó nói với ông Bi-lơ-am: “Tôi đã làm gì ông, mà ông lại đánh tôi những ba lần?”29 Ông Bi-lơ-am nói với con lừa: “Vì mày đã ngạo tao. Tao mà có sẵn chiếc gươm trong tay, thì tao đã giết mày rồi!”30 Con lừa nói với ông Bi-lơ-am: “Tôi không phải là con lừa cái của ông, mà ông đã cỡi mãi cho tới ngày hôm nay sao? Tôi có quen làm như vậy với ông bao giờ chưa?” Ông đáp: “Chưa bao giờ.”
31 Bấy giờ, ĐỨC CHÚA mới mở mắt cho ông Bi-lơ-am thấy thần sứ của ĐỨC CHÚA trên đường, gươm trần trong tay. Ông quỳ xuống, sấp mặt sát đất.32 Thần sứ của ĐỨC CHÚA nói với ông: “Tại sao ngươi đánh con lừa của ngươi những ba lần? Này, chính Ta đứng ra chặn đường ngươi, vì trước mặt Ta, con đường này nguy hiểm.33 Con lừa cái thấy Ta, thì nó đã tránh mặt Ta những ba lần. Giả như nó không tránh mặt Ta, thì chắc chắn Ta đã giết chết ngươi, còn nó thì Ta đã để cho sống.”34 Ông Bi-lơ-am thưa với thần sứ của ĐỨC CHÚA: “Tôi đã trót phạm tội, vì tôi không biết là Ngài đứng chặn đường không cho tôi đi. Bây giờ, nếu Ngài thấy là không được, thì tôi sẽ quay về nhà.”35 Thần sứ của ĐỨC CHÚA nói với ông Bi-lơ-am: “Ngươi cứ đi với các người ấy; nhưng ngươi chỉ được nói điều Ta bảo ngươi.” Thế là ông Bi-lơ-am cùng đi với các thủ lãnh của vua Ba-lác.
Ông Bi-lơ-am và vua Ba-lác
36 Khi ông Ba-lác nghe tin ông Bi-lơ-am tới, thì ra đón ông tại kinh thành Mô-áp, trên ranh giới Ác-nôn, ở điểm chót của ranh giới.37 Vua Ba-lác nói với ông Bi-lơ-am: “Nào tôi đã chẳng cho người đến mời ông sao? Tại sao ông lại không đến với tôi? Dễ thường tôi không đủ khả năng trọng đãi ông?”38 Ông Bi-lơ-am thưa lại với vua Ba-lác: “Này tôi đã đến với ông đây. Nhưng tôi có thể nói gì bây giờ? Lời nào Thiên Chúa đặt vào miệng tôi thì tôi nói thôi.”
39 Ông Bi-lơ-am cùng đi với vua Ba-lác; họ tới Kia-giát Khu-xốt.40 Vua Ba-lác sát tế bò chiên và gửi biếu ông Bi-lơ-am và các thủ lãnh đang ở với ông này.41 Sáng hôm sau vua Ba-lác mời ông Bi-lơ-am tới, và đưa ông lên Ba-mốt Ba-an; từ đây ông nhìn thấy phần cuối trại của dân.