Chương 23 - Sách Dân Số
1 Ông Bi-lơ-am thưa với vua Ba-lác: “Xin xây cho tôi bảy bàn thờ ngay tại đây, liệu ở đây cho tôi bảy con bò mộng và bảy con cừu đực.”2 Vua Ba-lác làm như ông Bi-lơ-am nói. Và vua Ba-lác cùng ông Bi-lơ-am dâng một con bò mộng và một con cừu đực tại mỗi bàn thờ.3 Ông Bi-lơ-am thưa với vua Ba-lác: “Xin ngài đứng cạnh lễ toàn thiêu của ngài; còn tôi, tôi sẽ đi. Có khi ĐỨC CHÚA sẽ hiện ra cho tôi gặp Người; và Người cho tôi thấy gì, tôi sẽ tỏ cho ngài biết.” Và ông đi lên một ngọn đồi hoang.
Lời sấm của Bi-lơ-am
4 Thiên Chúa đón gặp ông Bi-lơ-am, và ông thưa với Người: “Tôi đã sắp đặt bảy bàn thờ và đã dâng một con bò mộng và một con cừu đực tại mỗi bàn thờ.”5 Bấy giờ, ĐỨC CHÚA đặt một lời vào miệng ông Bi-lơ-am, và bảo ông rằng: “Hãy trở về với Ba-lác và nói như sau.”6 Ông trở về với vua, thì này vua đang đứng cạnh lễ toàn thiêu cùng với tất cả các thủ lãnh Mô-áp.7 Ông cất tiếng đọc bài thơ của mình như sau:
“Từ A-ram, Ba-lác vua Mô-áp đã cho mời tôi đến từ các vùng đồi núi phía đông: Hãy đến mà trù Gia-cóp cho ta, hãy đến mà rủa Ít-ra-en!
8 Làm sao tôi trù được kẻ Thượng Đế không trù? Làm sao tôi rủa được kẻ ĐỨC CHÚA không rủa?
9 Thật ra, tôi đã thấy nó từ các đỉnh núi cao, từ các ngọn đồi, tôi đã nhìn ngắm nó: Nó là một dân được tách biệt; không bị xếp đồng hàng với chư dân.
10 Ai đếm được bụi đất của Gia-cóp? Ai điểm được một phần tư của Ít-ra-en? Ước chi tôi được chết cái chết của người công chính, và tôi được mãn phần như họ.”
11 Vua Ba-lác nói với ông Bi-lơ-am: “Ông làm gì ta thế? Ta đưa ông tới để ông nguyền rủa kẻ thù của ta, thế mà, này ông chỉ chúc phúc thôi!”12 Ông trả lời và nói: “Tôi lại không phải lo nói điều ĐỨC CHÚA đặt vào miệng tôi sao?”13 Vua Ba-lác nói với ông: “Mời ông đi chỗ khác với ta, từ nơi ấy ông sẽ thấy dân; ông sẽ chỉ thấy phần cuối của nó, chứ không thấy hết đâu. Từ nơi ấy, ông hãy nguyền rủa nó cho ta.”14 Bấy giờ, vua đưa ông ấy tới cánh đồng Xô-phim, lên ngọn Pít-ga, rồi xây bảy bàn thờ, và dâng một con bò mộng và một con cừu đực làm lễ toàn thiêu tại mỗi bàn thờ.15 Ông Bi-lơ-am thưa với vua Ba-lác: “Xin ngài đứng đây, bên các lễ toàn thiêu của ngài, còn tôi sẽ đi gặp Thiên Chúa ở đàng kia.”16 ĐỨC CHÚA đón ông Bi-lơ-am, Người đặt vào miệng ông một lời và bảo ông rằng: “Hãy trở về với Ba-lác và nói như sau.”17 Ông trở về với vua, thì này vua đang đứng bên các lễ toàn thiêu của mình cùng với các thủ lãnh Mô-áp. Vua Ba-lác hỏi: “ĐỨC CHÚA đã nói gì thế?”18 Ông Bi-lơ-am cất tiếng đọc bài thơ của mình như sau:
“Này vua Ba-lác, đứng dậy mà nghe, hãy lắng tai nghe tôi, hỡi con của Xíp-po:
19 Thiên Chúa không phải là phàm nhân mà gian ngoa được, cũng chẳng là con người mà phải hối hận. Phải chăng Người nói mà không làm? Hay Người phán mà không thực hiện?
20 Này Chúa bắt tôi phải chúc phúc, tôi sẽ chúc phúc mà không tiếc lời.
21 Tôi đã không thấy gian ác nơi Gia-cóp, cũng chẳng gặp áp bức trong Ít-ra-en. ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của nó, hằng kề bên, tiếng “vạn tuế Đức Vua” trỗi vang lừng.
22 Thiên Chúa đã đưa nó ra khỏi Ai-cập, Người là sức mạnh của nó tựa sừng trâu.
23 Vì chẳng có tiếng trù hại Gia-cóp, cũng không có lời rủa chống Ít-ra-en. Mà người ta còn nói về Gia-cóp và Ít-ra-en: Thiên Chúa làm gì vậy?
24 Này một dân trỗi dậy như sư tử cái, như sư tử đực, nó chồm lên. Nó không nằm xuống khi chưa nuốt mồi, chưa uống máu những người nó đã giết.”
25 Vua Ba-lác nói với ông Bi-lơ-am: “Nếu ông không nguyền rủa nó được, thì ít ra đừng chúc phúc cho nó!”26 Nhưng ông Bi-lơ-am trả lời và nói với vua Ba-lác: “Tôi đã không thưa với ngài là tôi phải làm tất cả những gì ĐỨC CHÚA phán bảo sao?”
27 Vua Ba-lác lại nói với ông Bi-lơ-am: “Đến đây, ta sẽ đưa ông đi nơi khác, may ra tại đó Thiên Chúa sẽ chấp thuận cho ông nguyền rủa nó cho ta.”28 Vua Ba-lác đưa ông Bi-lơ-am lên ngọn Pơ-o, là ngọn núi đối diện với sa mạc.29 Ông Bi-lơ-am nói với vua Ba-lác: “Xin xây cho tôi bảy bàn thờ ngay tại đây, liệu ở đây cho tôi bảy con bò mộng và bảy con cừu đực.”30 Vua Ba-lác làm như ông Bi-lơ-am nói và ông đã dâng một con bò mộng và một con cừu đực làm lễ toàn thiêu tại mỗi bàn thờ.