Chương 37 - Sách Gióp
1 Chính vì thế mà tim tôi run lẩy bẩy, như thể muốn nhảy tung ra ngoài.
2 Hãy lắng nghe tiếng Người gầm thét và tiếng Người mở miệng thì thầm.
3 Khắp chín tầng trời, Người khiến sấm ầm vang và cho chớp lóe cả mười phương đất.
4 Phía sau Người, một tiếng gầm vang dội, Người nổi sấm, dõng dạc oai hùng. Tiếng Người phán ra, chúng không chần chừ nữa.
5 Thiên Chúa cho nổi sấm mà loan báo những kỳ công, Người thực hiện những việc lớn lao ta không hiểu thấu.
6 Người ra lệnh cho tuyết: “Sa xuống đất đi!” Rồi bảo với mưa rào: “Rơi cho nặng hạt!”
7 Người trói tay hết mọi người phàm để ai nấy nhận ra công trình Người thực hiện.
8 Muông thú trở về hang, và nghỉ yên tại đó.
9 Từ phương nam, gió lốc ào ào thổi và từ phương bắc gió lạnh tràn về.
10 Thiên Chúa thở hơi, làm nên băng giá, khiến cho mặt nước đông đặc lại.
11 Người dùng hơi nước tạo thành mây, và từ mây, Người làm cho chớp lóe.
12 Mây lang thang, xoay đủ mọi chiều, theo đúng chương trình Người hoạch định, để trên toàn cõi đất chúng thực thi mọi lệnh Người truyền.
13 Người sai mây đi, có khi để trừng phạt, có khi nhằm giáng phúc.
14 Này ông Gióp, xin hãy lắng tai nghe, bao kỳ công của Thiên Chúa, ông hãy đứng lên và ngắm xem cho kỹ.
15 Liệu ông có biết Thiên Chúa xếp đặt như thế nào, Người khiến mây tỏa sáng làm sao?
16 Và liệu ông có biết làm sao mây lơ lửng được giữa trời, há đó chẳng phải là kỳ công của bậc thầy uyên bác?
17 Này, khi xứ sở im lìm dưới ngọn gió nam, khiến áo quần của ông nên quá nóng,
18 thì liệu ông có làm được như Người là cán cho mây dẹp lại như tấm gương bằng kim loại cứng được không?
19 Xin chỉ cho chúng tôi thấy rõ điều chúng tôi sẽ thưa lại với Người. Thà rằng chúng tôi đừng tranh luận nữa vì chúng tôi tối tăm mê muội quá.
20 Lời tôi nói, liệu có ai thuật lại cho Người? Có ai lên tiếng nói, liệu Người có được thông báo chăng?
21 Giờ đây, không ai nhìn thấy ánh sáng nữa vì đã bị mây che khuất, nhưng chỉ cần một cơn gió thoảng là mây bị xua tan,
22 và từ phương bắc, xuất hiện một vừng sáng huy hoàng. Thiên Chúa đầy oai phong lẫm liệt.
23 Người là Đấng Toàn Năng, ta chẳng sao vươn tới, Người cao cả, vì Người hùng mạnh và công minh. Người quyền năng, vì Người chính trực, nhưng chẳng áp bức ai.
24 Vì thế, mọi phàm nhân đều kính sợ Người. Nhưng Người không để ý đến những kẻ tưởng mình khôn ngoan.