Chương 4 - Sách Huấn Ca
1 Con ơi, đừng tước đoạt miếng cơm manh áo của người nghèo, đừng để kẻ khốn cùng luống công chờ đợi.
2 Đừng làm cho kẻ đói phải buồn tủi, đừng chọc tức ai khi họ phải ngặt nghèo.
3 Một tâm hồn đang bực bội, con đừng làm khổ thêm, đừng bắt kẻ túng thiếu đợi lâu mới được con giúp đỡ.
4 Kẻ khốn khổ nài xin, con đừng từ chối, gặp người nghèo, con đừng ngoảnh mặt đi.
5 Đừng làm ngơ không nhìn đến kẻ thiếu thốn, kẻo nên cớ cho người ta nguyền rủa con.
6 Ai cay đắng trong lòng mà nguyền rủa con, thì Đấng tạo thành ra nó sẽ nghe lời nó thỉnh nguyện.
7 Hãy làm cho công hội mến thương con, và tỏ lòng kính trọng người làm lớn.
8 Hãy lắng nghe kẻ nghèo, và nhã nhặn chào lại họ.
9 Hãy giải thoát người bị áp bức khỏi tay phường áp bức, đừng hèn nhát khi con phải xét xử.
10 Đối với trẻ mồ côi, con hãy xử như một người cha, và với mẹ của chúng, hãy xử như một người chồng; được vậy, con sẽ nên như người con của Đấng Tối Cao, và Người sẽ thương con hơn cả mẹ của con nữa.
Khôn ngoan là nhà giáo dục
11 Khôn ngoan làm cho con cái mình nên cao trọng, và săn sóc những ai kiếm tìm mình.
12 Ai yêu khôn ngoan là yêu sự sống, ai sớm tìm kiếm khôn ngoan sẽ tràn trề hoan lạc.
13 Người nắm được khôn ngoan sẽ được vinh quang làm gia nghiệp, đi tới đâu, họ cũng được ĐỨC CHÚA ban phúc lành.
14 Ai phụng sự khôn ngoan thì cũng phụng thờ Đấng Thánh, và ai yêu mến khôn ngoan thì được ĐỨC CHÚA mến yêu.
15 Người nghe theo khôn ngoan, thì xét xử chư dân, ai gắn bó với khôn ngoan sẽ định cư yên hàn.
16 Ai tin tưởng vào khôn ngoan, sẽ được khôn ngoan làm gia nghiệp và dòng dõi họ cũng sẽ được thừa hưởng.
17 Vì ban đầu, khôn ngoan sẽ đồng hành với họ qua nẻo đường quanh co, giáng xuống trên họ hãi hùng run rẩy, và dùng kỷ luật của mình mà tôi luyện bao lâu chưa tin tưởng họ được; rồi lại thử thách họ qua những phán quyết của mình.
18 Sau đó, khôn ngoan sẽ trở lại với họ trên con đường thẳng, khiến họ được mừng vui, và khôn ngoan mặc khải cho họ những bí nhiệm của mình.
19 Nếu người ấy lầm lạc thì khôn ngoan sẽ bỏ rơi họ, và để mặc cho họ sụp đổ.
E lệ và cả nể
20 Hãy để ý tới thời cuộc và lo tránh điều xấu, và đừng chuốc lấy nhục vào thân.
21 Vì có cái nhục đưa đến tội lỗi, và cũng có cái nhục là vinh quang và ân sủng.
22 Đừng vị nể ai đến phải thiệt thân, cũng đừng vì bị nhục mà để cho mình sụp đổ.
23 Đừng ngại lên tiếng khi cần thiết,
24 vì nhờ lời nói mà người ta biết được ai khôn ngoan, do phát biểu mà biết được trình độ học vấn.
25 Đừng nói trái sự thật, và phải biết xấu hổ vì sự thiếu học của con.
26 Đừng hổ thẹn xưng thú tội lỗi mình, đừng ngăn chặn dòng sông đang chảy.
27 Đừng cúi rạp trước kẻ ngu đần, cũng đừng thiên vị người quyền thế.
28 Dù phải chết, con hãy phấn đấu cho sự thật, và ĐỨC CHÚA là Thiên Chúa sẽ bênh vực con.
29 Đừng ăn càn nói bậy, chớ nhu nhược trễ nải trong công việc của con.
30 Đừng như sư tử trong gia đình, mà lại nhút nhát giữa gia nhân.
31 Đừng xòe tay ra nhận, rồi nắm lại khi phải cho đi.