Chương 5 - Sách Huấn Ca
Giàu sang và tự đắc
1 Đừng cậy vào tài sản của con, và đừng nói: “Tôi có đủ cả rồi!”
2 Đừng chiều theo ước muốn và sức lực của con, mà thỏa mãn những đam mê của lòng mình.
3 Đừng nói: “Ai làm gì được tôi?” Vì ĐỨC CHÚA là Đấng công minh sẽ trừng phạt.
4 Đừng nói: “Tôi đã phạm tội nhưng nào có sao?” Bởi vì ĐỨC CHÚA nhẫn nại đó!
5 Đừng ỷ được tha thứ mà khinh nhờn, rồi cứ chồng chất tội này lên tội khác.
6 Đừng nói: “Người rất mực cảm thương, tôi có phạm tội nhiều, Người cũng tha thứ cả!” Vì Người thương xót, Người cũng nổi lôi đình, và cơn lôi đình của Người ập xuống quân tội lỗi.
7 Đừng trì hoãn, hãy trở về với ĐỨC CHÚA đi; đừng lần lữa hết ngày này qua ngày khác, vì thình lình ĐỨC CHÚA sẽ nổi cơn thịnh nộ, và trong thời trừng phạt, con sẽ phải tiêu vong.
8 Đừng cậy dựa vào của cải bất chính, vì điều đó chẳng ích gì cho con ngày con gặp bất hạnh.
Cương quyết và tự chủ
9 Đừng có gió nào cũng theo, đường nào cũng bước, như một tên tội lỗi lật lọng.
10 Hãy giữ vững xác tín của mình, và lời con phải trước sau như một.
11 Hãy mau mắn nghe, nhưng thong thả rồi hãy trả lời.
12 Nếu biết thì trả lời cho người ta, bằng không, thì hãy đặt tay lên miệng.
13 Vinh hay nhục đều ở lời nói cả, và cái lưỡi chính là mối họa cho con người.
14 Đừng để bị mang tiếng là người bép xép, cũng đừng ăn nói quanh co. Vì nếu ăn trộm là điều nhục nhã, thì nói lời hai ý càng đáng lên án gắt gao.
15 Trong mọi chuyện lớn nhỏ, đừng tỏ ra vô ý thức; đang là bạn, chớ trở nên thù.