Chương 46 - Sách Huấn Ca
Ông Giô-suê
1 Ông Giô-suê, con ông Nun là một chiến sĩ dũng cảm, là ngôn sứ kế vị ông Mô-sê. Ông thật vĩ đại xứng với tên mình, vì ông đã cứu thoát những người được chọn, đã trừng phạt những thù địch nổi dậy chống ông, để cho Ít-ra-en được hưởng phần gia nghiệp.
2 Ông hiển hách dường nào, khi vung tay lên và tuốt gươm ra để đánh các thành.
3 Trước ông, nào có ai đã được như vậy? Chính ông đã chỉ huy các trận chiến của ĐỨC CHÚA.
4 Há chẳng phải nhờ tay ông mà mặt trời đứng lại và một ngày lại hóa thành hai?
5 Ông kêu cầu Đấng Tối Cao, Đấng quyền năng khi ông bị quân thù bao vây tứ phía. ĐỨC CHÚA vĩ đại đã lắng nghe ông, Người cho mưa đá ào ào đổ xuống.
6 Ông xông vào đoàn quân thù địch và trên triền dốc, ông diệt hết đối phương, để chư dân biết quân đội ông được trang bị thế nào, vì ông chiến đấu trước mặt ĐỨC CHÚA.
Ông Ca-lếp
7 Quả thật, ông Giô-suê hằng gắn bó với Đấng quyền năng và trong thời ông Mô-sê, ông đã tỏ ra trung tín, khi chính ông cũng như ông Ca-lếp, con ông Giơ-phun-ne, đứng ra đương đầu với cộng đồng, ngăn cản không để dân phạm tội, làm im bặt những tiếng xì xầm không hay.
8 Vì thế, trong số sáu trăm ngàn bộ binh, chỉ có hai ông là được cứu thoát để đưa dân vào phần gia sản, vào đất tràn trề sữa và mật.
9 ĐỨC CHÚA đã ban cho ông Ca-lếp sức mạnh, cường tráng mãi trong suốt tuổi già. Người cho ông trèo lên nơi cao trong xứ và cho dòng dõi ông được giữ làm gia sản.
10 Như thế, mọi con cái Ít-ra-en thấy được rằng đi theo ĐỨC CHÚA là điều tốt.
Các thủ lãnh
11 Các thủ lãnh, mỗi vị theo danh nghĩa của mình, là những người không đem lòng tôn thờ ngẫu tượng, không quay lưng phản bội ĐỨC CHÚA. Nhớ đến các ngài là phải dâng lời chúc tụng!
12 Ước chi từ nơi an nghỉ, xương cốt các ngài lại nở hoa! Ước chi tên tuổi của những con người hiển hách này được lưu truyền nơi con cháu!
Ông Sa-mu-en
13 Ông Sa-mu-en là người được ĐỨC CHÚA của mình yêu thương, ông là ngôn sứ của ĐỨC CHÚA, đã thiết lập nền quân chủ và đã xức dầu tấn phong những người lãnh đạo dân.
14 Theo luật của ĐỨC CHÚA, ông xét xử cộng đồng và ĐỨC CHÚA đã viếng thăm nhà Gia-cóp.
15 Ông được nhìn nhận là ngôn sứ vì ông trung thành; qua những lời ông nói, ông được coi là thấy thị kiến đích thực.
16 Khi bị quân thù bao vây tứ phía, ông đã kêu cầu ĐỨC CHÚA là Đấng quyền năng và dâng tiến một con chiên sữa.
17 Lúc ấy, từ trời cao, ĐỨC CHÚA cho sấm sét ầm ầm, và trong tiếng rền vang dữ dội, Người đã cho nghe thấy tiếng Người phán,
18 Người nghiền nát các thủ lãnh thành Tia và mọi kẻ cầm đầu quân Phi-li-tinh.
19 Trước khi an giấc ngàn thu, ông đã chứng minh trước mặt ĐỨC CHÚA và đấng được xức dầu: “Của cải, thậm chí cả giày dép, tôi đã không lấy của một ai!” Cũng chẳng người nào cáo tội ông.
20 Ngay cả khi đã an nghỉ, ông vẫn còn tuyên sấm, báo cho vua biết hậu vận của vua; từ lòng đất, ông vẫn còn lên tiếng nói lời sấm để xóa đi sự gian ác của dân.