Chương 47 - Sách Huấn Ca
Ngôn sứ Na-than
1 Sau ông Sa-mu-en, ông Na-than xuất hiện làm ngôn sứ trong thời vua Đa-vít.
Vua Đa-vít
2 Như mỡ được tách ra từ hy lễ kỳ an, vua Đa-vít cũng được chọn giữa hàng con cái Ít-ra-en.
3 Ông chơi với sư tử như giỡn với dê tơ, nô với gấu như đùa với chiên nhỏ.
4 Thời niên thiếu, ông đã chẳng giết một tên khổng lồ mà rửa nhục cho dân, khi vung dây phóng đá hạ tên Go-li-át ngạo mạn đó sao?
5 Vì ông đã kêu cầu ĐỨC CHÚA Tối Cao, Đấng ban cho ông sức mạnh để loại trừ một kẻ thạo nghề binh đao và nâng cao uy thế của dân tộc.
6 Bởi thế, ông được tôn vinh vì đã giết mười ngàn tên địch; thiên hạ ca tụng ông, trao tặng ông triều thiên vinh hiển vì Thiên Chúa đã giáng phúc cho ông.
7 Ông đã đánh tan địch thù tứ phía, tận diệt các đối thủ Phi-li-tinh; ông đập tan sức mạnh chúng mãi mãi.
8 Trong hết mọi việc làm, ông dùng lời tôn vinh chúc tụng mà ngợi khen Đấng Thánh Tối Cao; với trọn cả tâm tình ông hát lên những khúc thánh thi và yêu mến Đấng tạo thành ông.
9 Ông cắt đặt ca viên, để trước bàn thờ, họ hát những bài ca thánh thót.
10 Ông tổ chức cho các ngày lễ tăng thêm vẻ huy hoàng, và sắp xếp cho lễ lạt được hoàn hảo, để trong những ngày ấy Danh Thánh được ca khen và từ sáng sớm lời chúc tụng vang lên trong đền thánh.
11 ĐỨC CHÚA đã xóa bỏ tội lỗi của ông và nâng cao uy thế ông luôn mãi. Thiên Chúa đã thiết lập với ông một giao ước: (cho) vương quyền (ông muôn năm tồn tại), và ban cho ông ngai vinh hiển trong Ít-ra-en.
Vua Sa-lô-môn
12 Sau vua Đa-vít, xuất hiện một người con thông thái, và nhờ vua, người con ấy được an nhàn thịnh vượng.
13 Vua Sa-lô-môn nắm quyền trị nước trong thời bình, Thiên Chúa đã cho ông được bốn bề yên ổn để ông dựng một ngôi nhà dâng kính Thánh Danh, và chuẩn bị xây một đền thánh bền vững muôn đời.
14 Ngài khôn ngoan biết bao ngay từ thời niên thiếu, ngài thông minh dường nào tựa dòng sông đầy ngập!
15 Sự hiểu biết của ngài bao trùm mặt đất, dụ ngôn và ẩn ngữ của ngài lan truyền khắp mọi nơi.
16 Danh tiếng ngài vang đến tận các đảo xa vời, vì hiếu hòa, ngài được người người mến chuộng.
17 Các bài ca, châm ngôn và dụ ngôn cũng như các lời giải thích của ngài khiến mọi xứ phải trầm trồ khen ngợi.
18 Nhân danh ĐỨC CHÚA là Thiên Chúa, Đấng được gọi là Thiên Chúa của Ít-ra-en, ngài đã gom vàng như đống sắt, đã chất bạc như đống chì.
19 Thế mà ngài đã trao thân cho bọn đàn bà con gái, biến thân xác ngài thành nô lệ.
20 Ngài đã bôi nhọ vinh quang, làm ô danh dòng dõi khiến cơn thịnh nộ giáng xuống trên con cháu và họ phải khổ đau vì sự điên dại của ngài.
21 Vương quyền bị chia đôi, từ Ép-ra-im nổi lên một vương quốc phản loạn.
22 Nhưng ĐỨC CHÚA đã không dứt nghĩa đoạn tình, cũng không hủy bỏ lời nào đã hứa. Người không loại trừ con cháu kẻ Người đã tuyển chọn, không tận diệt dòng dõi kẻ yêu mến Người. Người đã cho nhà Gia-cóp một số còn sót lại, và từ vua Đa-vít, Người cho đâm ra một nhánh rễ.
Vua Rơ-kháp-am
23 Rồi vua Sa-lô-môn an nghỉ với cha ông, để lại một người nối ngôi thuộc dòng dõi mình, một kẻ điên khùng nhất trong dân, chẳng một chút thông minh hiểu biết: đó là vua Rơ-kháp-am, kẻ đã thúc đẩy dân nổi loạn.
Vua Gia-róp-am
24 Vua Gia-róp-am, con ông Nơ-vát, đã xúi Ít-ra-en phạm tội, đã đưa Ép-ra-im vào con đường tội lỗi. Tội lỗi của họ mỗi ngày một gia tăng, khiến họ bị đưa ra khỏi xứ.
25 Họ đã tìm cách làm mọi điều xấu xa, cho đến khi hình phạt giáng xuống trên họ.