Chương 48 - Sách Huấn Ca
Ngôn sứ Ê-li-a
1 Rồi ông Ê-li-a xuất hiện, ông là vị ngôn sứ chẳng khác nào ngọn lửa, lời của ông tựa đuốc cháy bừng bừng.
2 Ông khiến cho nạn đói hoành hành trong dân, và do lòng nhiệt thành, ông làm cho số dân giảm bớt.
3 Ông dùng lời Thiên Chúa mà đóng cửa trời, và ba lần cũng cho lửa đổ xuống.
4 Thưa ông Ê-li-a, ông đã làm bao việc lạ lùng, ông thật là vinh quang hiển hách! Ai có thể tự hào được nên giống như ông?
5 Ông dùng lời của Đấng Tối Cao mà làm cho một kẻ chết trỗi dậy, thoát khỏi tay tử thần và cõi âm ty.
6 Ông đã đẩy các vua vào cõi chết, và xô người quyền thế xuống khỏi giường.
7 Tại núi Xi-nai, ông đã nghe lời khiển trách, trên núi Khô-rếp, ông đã nghe án trừng phạt.
8 Ông đã xức dầu tấn phong các vua để họ cầm quyền xét xử, và xức dầu cho các ngôn sứ để họ nối nghiệp ông.
9 Ông đã được cất lên giữa đám lửa xoáy như cơn lốc, trên chiếc xe do ngựa đỏ như lửa kéo đi.
10 Trong những lời khiển trách vào thời sẽ đến, ông đã được nêu danh, để làm nguôi cơn giận của Thiên Chúa trước khi cơn thịnh nộ bùng lên, để đưa tâm hồn cha ông trở lại với con cháu, và tái lập các chi tộc Gia-cóp.
11 Phúc cho ai được nhìn thấy ông, và cho kẻ được an nghỉ trong tình yêu Thiên Chúa, vì cả chúng tôi, chắc chắn cũng sẽ được sống.
Ngôn sứ Ê-li-sa
12 Khi ông Ê-li-a được ẩn trong cơn lốc, thì ông Ê-li-sa được đầy thần khí của người. Suốt đời ông Ê-li-sa, không thủ lãnh nào có thể làm ông lung lạc, cũng chẳng ai khuất phục được ông.
13 Đối với ông, chẳng có gì là quá sức, ngay cả khi ông đã qua đời, thân xác ông vẫn còn giữ năng lực của một ngôn sứ.
14 Lúc sinh thời, ông đã làm nhiều dấu lạ, sau khi chết, ông vẫn còn thực hiện những điềm thiêng.
Bất trung và hình phạt
15 Dù đã xảy ra những điều ấy, dân vẫn không chịu sám hối ăn năn, cũng chẳng màng lìa xa tội lỗi, đến nỗi phải đi lưu đày biệt xứ, phải tản mác khắp nơi.
16 Cả đám dân chỉ còn sót lại một số nhỏ và một thủ lãnh thuộc nhà Đa-vít. Trong đám họ, một số người làm những việc lành, những việc đẹp lòng Chúa, một số khác lại tăng thêm tội lỗi.
Vua Khít-ki-gia
17 Vua Khít-ki-gia đã củng cố thành đô, và dẫn nước vào bên trong thành. Vua dùng sắt đục đá tảng, để làm hồ chứa nước.
18 Thời vua Khít-ki-gia trị vì, vua Xan-khê-ríp đem quân tiến đánh, và cử ông Ráp-xa-kê làm tướng chỉ huy. Ông này đã kiêu căng ngạo mạn giơ tay chống lại Xi-on.
19 Bấy giờ, dân thành Giê-ru-sa-lem bồi hồi run sợ, tay chân lẩy bẩy rụng rời, họ quằn quại đau đớn như phụ nữ lúc sinh con.
20 Họ giơ tay hướng về ĐỨC CHÚA, cầu khẩn Người là Đấng nhân hậu. Từ trời cao, Đấng Thánh liền nghe lời họ kêu xin, Người dùng ông I-sai-a mà giải thoát họ.
21 Người đã phá tan doanh trại quân Át-sua: thiên sứ của Người đã tiêu diệt chúng.
Ngôn sứ I-sai-a
22 Quả thật, vua Khít-ki-gia đã làm ĐỨC CHÚA vui lòng, và kiên vững theo đường lối của tổ phụ Đa-vít, như ông I-sai-a đã truyền; ông là vị ngôn sứ cao cả, luôn trung thành thuật lại các thị kiến.
23 Thời ấy, nhờ ông, mặt trời đã lùi lại, và nhà vua được sống lâu hơn.
24 Ông được đầy thần khí, nên đã nhìn thấy trước những sự việc thời cuối cùng, và đã ủi an những người sầu khổ tại Xi-on.
25 Ông đã tỏ bày những việc sẽ đến và những điều bí ẩn trước khi chúng xảy ra, mãi cho tới muôn đời.