Chương 8 - Sách Khải Huyền
Mở ấn thứ bảy
1 Khi Con Chiên mở ấn thứ bảy, thì cả trời yên lặng chừng nửa giờ...
Lời cầu nguyện của dân thánh
2 Rồi tôi thấy bảy thiên thần đứng chầu trước nhan Thiên Chúa; các vị ấy lãnh nhận bảy chiếc kèn.3 Một thiên thần khác đến đứng trước bàn thờ, tay cầm bình hương vàng. Thiên thần lãnh nhận nhiều hương thơm, để dâng trên bàn thờ bằng vàng trước ngai Thiên Chúa, cùng với những lời cầu nguyện của toàn thể dân thánh.4 Từ tay thiên thần, khói hương quyện theo lời cầu nguyện của dân thánh, bay lên trước nhan Thiên Chúa.5 Rồi thiên thần cầm bình hương, lấy lửa trên bàn thờ bỏ đầy vào và ném xuống đất. Liền có tiếng sấm, tiếng sét, ánh chớp và động đất.
Bốn tiếng kèn đầu tiên
6 Bảy thiên thần cầm bảy kèn sửa soạn thổi.7 Tiếng kèn của vị thứ nhất nổi lên. Mưa đá và lửa, hòa với máu, trút xuống đất. Một phần ba mặt đất bị thiêu hủy, một phần ba cây cối bị thiêu hủy, và tất cả cỏ xanh bị thiêu hủy.
8 Tiếng kèn của thiên thần thứ hai nổi lên. Có cái gì như quả núi lớn rực lửa bị ném xuống biển. Một phần ba biển hóa thành máu.9 Một phần ba các loài thụ tạo sống dưới biển bị chết, và một phần ba tàu bè bị phá hủy.
10 Tiếng kèn của thiên thần thứ ba nổi lên. Từ trời rơi xuống một ngôi sao lớn cháy như đuốc. Sao rơi xuống một phần ba sông ngòi và xuống các nguồn nước.11 Tên ngôi sao là Ngải Đắng. Một phần ba nước hóa thành ngải đắng, và có nhiều người chết vì thứ nước đã hóa đắng ấy.
12 Tiếng kèn của thiên thần thứ bốn nổi lên. Một phần ba mặt trời, một phần ba mặt trăng và một phần ba các ngôi sao bị đánh trúng, khiến chúng tối đi một phần ba, ngày mất sáng một phần ba và đêm cũng thế.
13 Tôi thấy, và tôi nghe một con đại bàng bay trên đỉnh vòm trời, kêu lớn tiếng: “Khốn thay! Khốn thay! Khốn thay những người sống trên mặt đất, vì sắp nổi lên những tiếng kèn còn lại của ba thiên thần!”