Chương 17 - Sách Khôn Ngoan
Ví dụ thứ năm: bóng tối và cột lửa
1 Vĩ đại thay phán quyết của Ngài, thật khó mà giải thích. Thế nên hết những ai không có người chỉ bảo đều lầm lạc mà thôi.
2 Thật vậy, quân vô đạo tưởng thống trị được dân thánh, nhưng chính chúng bị bóng tối giam cầm, bị đêm dài xiềng xích, bị giữ chặt trong nhà, bị loại khỏi tình thương vĩnh cửu.
3 Chúng tưởng sẽ có thể giấu mình cùng với bao tội lỗi thầm kín sau bức màn dày đặc của lãng quên. Nhưng giữa bao sợ hãi kinh hoàng, chúng vẫn bị tản mác, táng đởm kinh hồn vì ảo ảnh.
4 Chúng không hết sợ khi núp trong xó tối, bao tiếng động rợn người văng vẳng chung quanh, rồi những bóng ma ghê hồn xuất hiện, dung mạo thảm sầu.
5 Không lửa nào đủ mạnh có khả năng chiếu sáng; không một tia sáng nào của các vì sao có thể chiếu soi đêm khủng khiếp này.
6 Chúng chỉ thấy xuất hiện một khối lửa tự dưng bừng cháy, rắc gieo kinh hoàng; lúc không nhìn thấy nữa, chúng còn khiếp đảm hơn cả khi nhìn thấy.
7 Những trò bùa phép tỏ ra bất lực, niềm tự hào vì hiểu biết chỉ đưa đến nhục nhằn.
8 Vì những người hứa với bệnh nhân sẽ xua trừ sợ hãi và bối rối, lại lâm bệnh sợ đến độ nực cười.
9 Dù chẳng có chi phải lo sợ, chúng cũng kinh hoàng vì sâu bọ đi ngang, vì tiếng rít của loài bò sát.
10 Chúng chết vì sợ hãi; ngay đến bầu trời không một ai trốn khỏi, chúng cũng chẳng dám nhìn.
11 Kẻ gian ác tự đưa ra bằng chứng để lên án chính mình là hèn hạ: bị lương tâm dày vò nó luôn cảm thấy mình khổ sở.
12 Chính vì không để cho lý trí trợ giúp, nó đâm ra sợ hãi.
13 Trong thâm tâm, càng không mong lý trí đến giúp đỡ chừng nào, nó càng không hiểu tại sao mình khổ sở chừng ấy.
14 Trong đêm thực sự bất lực này, đêm phát xuất từ âm phủ thẳm sâu và bất lực, trong cùng một giấc ngủ,
15 quân vô đạo vừa bị bao ảo ảnh hãi hùng theo sát, vừa ra tê liệt bởi hồn vía không còn, vì cơn sợ hãi chúng không chờ đợi thình lình ập trên chúng.
16 Bấy giờ, ai đang ở đó cũng ngã, cũng bị giam, bị trói trong nhà tù không có chấn song.
17 Bất luận là nông dân hay mục tử, hoặc thợ thuyền lao nhọc nơi hẻo lánh, hết thảy đều bị chộp bất ngờ, đều lâm cơn quẫn bách, bị cùng một xiềng xích đêm đen trói buộc.
18 Tiếng gió rít, tiếng chim thánh thót trên cành cây rậm, tiếng nước chảy vừa mạnh vừa đều,
19 tiếng đá ầm ầm đổ, tiếng chân con vật chạy nhanh đến không ai thấy, tiếng rống của loài thú hết sức dữ dằn, tiếng vang giữa núi đồi, tất cả đều làm chúng khiếp kinh, làm chúng ra tê bại;
20 khi khắp vũ trụ bừng sáng huy hoàng, ai nấy thảnh thơi tiếp tục công việc,
21 thì chỉ trên bọn ấy, đêm đen mới đè nặng, đó là hình ảnh của bóng tối sẽ đón nhận chúng. Nhưng chính chúng còn nặng nề hơn cả bóng tối nữa.