1 Bấy giờ người công chính đứng dậy thật hiên ngang
trước những kẻ từng áp bức họ,
từng khinh thường khi họ chịu vất vả nhọc nhằn.
2 Nhìn thấy người công chính,
quân vô đạo khiếp đảm rụng rời.
Chúng sững sờ kinh ngạc
vì không ngờ họ lại được cứu thoát.
3 Đau đớn cả tâm can, chúng than van rên rỉ, và ân hận bảo nhau:
4 “Người đó, ta đã từng cười nhạo.
Ta ngu xuẩn biết bao khi coi họ là đồ ghê tởm,
coi lối sống của họ là điên rồ, và cái chết của họ là nhục nhã.
5 Thế sao họ lại được kể là con cái Thiên Chúa
và được chung phần với các thánh nhân?
6 Thật ra, chính chúng ta mới lạc xa con đường sự thật;
đối với chúng ta, đức chính trực đã không tỏa sáng
và mặt trời đã chẳng mọc lên.
7 Chúng ta đã thỏa thuê trong những nẻo đường tội lỗi,
những nẻo đường dẫn tới diệt vong,
đã băng qua những sa mạc không đường lối,
còn con đường Đức Chúa vạch ra, chúng ta không nhận biết.
8 Kiêu căng tự mãn đâu ích gì?
Giàu sang hợm hĩnh nào được chi?
9 Tất cả đã qua đi như bóng câu vụt mất,
như mẩu tin khẩn cấp loan truyền.
10 Và cũng tựa con tàu đi trên sóng nước
ai còn thấy dấu vết khi nó đã băng qua?
Ai còn thấy lằn tàu trên sóng biển?
11 Như con chim bay lượn giữa bầu trời,
ai tìm được đường bay của nó?
Đập đôi cánh trên làn khí nhẹ,
nó vỗ cánh lướt đi, vùn vụt băng ngang trời,
và rồi không còn một dấu vết đường bay.
12 Như khi mũi tên lao về đích,
trời xé ra, rồi lập tức khép lại
mà không ai biết nổi đường tên bay.
13 Cũng thế mà thôi, bọn chúng mình:
thoạt sinh ra thì đã biến mất,
chẳng mảy may để lại dấu vết nào
cho thấy rằng mình đã sống đức hạnh,
nhưng lại đã hoang phí đời mình trong gian ác.”
14 Quả thế, niềm hy vọng của quân vô đạo
khác nào vỏ trấu bị gió cuốn đi,
ví như bọt nước vỡ tung trong cơn bão.
Niềm hy vọng ấy sẽ tiêu tan
như khói tan trong gió, và nó sẽ qua đi
như khách trọ một ngày, chẳng ai còn nhớ nữa.
Người công chính được vinh quang, quân vô đạo chịu hình phạt
15 Người công chính sẽ sống muôn đời.
Họ sẽ được Đức Chúa ân thưởng
và được Đấng Tối Cao hằng quan tâm săn sóc.
16 Quả vậy, họ sẽ lãnh nhận triều thiên vinh quang
dành cho bậc vương giả,
và ngọc miện rực rỡ chói ngời từ bàn tay Đức Chúa.
Vì họ sẽ được tay hữu Người phù hộ
và cánh tay Người như khiên thuẫn chở che.
17 Người lấy ghen tuông làm binh giáp,
dùng thụ tạo làm vũ khí đánh đuổi quân thù.
18 Người lấy đức công chính làm áo giáp hộ thân,
dùng phán quyết công minh làm mũ chiến đội đầu.
19 Sự thánh thiện vô song, Người đưa ra làm khiên thuẫn.
20 Cơn lôi đình kinh khủng, Người mài sắc làm gươm.
Cả vũ hoàn cùng Người xuất trận
tấn công phường mê muội ngu si.
21 Như những lằn tên bắn chính xác
từ cây cung giương mạnh,
những tia chớp từ mây trời lóe lên,
phóng thẳng tới đích.
22 Máy bắn đá tung ra trận mưa đá lôi đình;
sóng biển nổi điên lên trước quân địch,
sông ngòi nhận chìm chúng, không một chút xót thương.
23 Như cơn cuồng phong nổi dậy,
hơi thở Đấng Quyền Năng chống lại bọn chúng,
đánh bọn chúng tan tành.
Thế là vì bọn gian ác mà cả mặt đất sẽ ra hoang tàn,
vì những việc đồi bại mà lũ quyền uy sẽ bị lật khỏi ngai báu.
e. Từ ngữ ở đây có cùng một tầm quan trọng như ở 2,12 tt (x. 2,20), có khi còn tổng quát hơn. Tuy vậy, một số tác giả đã nêu lên những điểm tương đồng với Người Tôi Tớ trong Is 53, thậm chí với Vị Thầy công chính trong các bản văn Cum-ran. Cách hiểu này khiến người ta liên tưởng đến một khuôn mặt khuôn mẫu, tượng trưng cho tất cả những ai chịu những thử thách tương tự và sẽ được đền bù ở thế giới bên kia.
g. Con cái Thiên Chúa và thánh nhân có thể chỉ các thiên thần: (xem một bên G 1,6; Tv 29,1; 82,1; 89,7 và một bên G 5,1; 15,15; Tv 89,6.8; Hc 42,17; Đn 4,14; Dcr 14,5). Nhưng dựa vào 2,18 nên coi con cái Thiên Chúa là những người được tuyển chọn đang chia sẻ sự sống thân mật với Thiên Chúa và có thể gọi được là các thánh nhân (x. Tv 16,3; 34,10; Is 4,3; Đn 7,18.21.22; 8,24).
h. Không nhận biết không có nghĩa là không được biết nhưng là từ chối bước theo con đường đó.
i. Giữa sinh ra và chết đi, quãng thời gian sống không có một giá trị bền vững nào.
k. Tác giả kết thúc lời tự thú của những kẻ bị kết án bằng bốn hình ảnh khác: vỏ trấu, bọt nước, khói, khách-trọ-một-ngày. Người vô đạo thấy niềm hy vọng được hạnh phúc của mình (3,11.18) vụt mất không bao giờ lấy lại được, bởi vì người ấy đã gắn đời mình với những thứ không bền.
l. Bọt nước: LT, XR; sương giá: HL (trừ một số thủ bản đọc là: mạng nhện).
m. Trái lại, tác giả nói lên sự sống của người công chính, những người vững tâm sẽ nhận được phần thưởng vĩnh cửu (cc. 15-16ab), được Thiên Chúa che chở (c. 16cd) khỏi những tai ương dồn dập đổ xuống để dứt khoát trừng phạt những kẻ vô đạo (cc. 17-23). Sự trừng phạt này được miêu tả bằng những từ ngữ khải huyền với những hình ảnh nói về cuộc chiến lớn (x. Ed 38,39; Is 24-26), và vũ trụ kinh thiên động địa (x. Am 8,8-9). Phần này có thể ám chỉ một biến cố cánh chung cụ thể.
n. Cuộc sống đích thực, nghĩa thiết với Thiên Chúa. Sự sống ấy đã được bắt đầu ở thế gian này và sẽ không bao giờ chấm dứt.
o. ds: Phần thưởng của họ ở nơi Đức Chúa, Đức Chúa là phần sản nghiệp của họ (x. Tv 16,5-6; 73,26).
p. Binh giáp là hình ảnh cảm hứng từ Is 59,17, tượng trưng những thuộc tính của Thiên Chúa, Đấng xét xử công bình; Người kiên quyết trừng phạt và dùng những yếu tố trong vũ trụ để thực hiện việc trừng phạt đó.
q. Thanh gươm của Đức Chúa, x. Đnl 32,41; Is 66,16; Ed 21.
r. Theo Kinh Thánh, Thiên Chúa thường dùng thiên nhiên để thực hiện các phán quyết của Người. Ở đây tác giả nhấn mạnh đến tư tưởng này và ở phần sau ông còn nhấn mạnh hơn nữa bằng cách nhắc lại những biến cố thời Xuất Hành (xem đặc biệt các ch. 16 và 19). Cách mô tả tiếp theo lấy lại nhiều mẫu cổ, đã được hoán chuyển vào văn mạch cánh chung.
s. Sấm chớp bão bùng là hình ảnh truyền thống để chỉ sự can thiệp của Thiên Chúa (x. Xh 19,16). Về tên, x. Tv 18,15; Kb 3,11; Dcr 9,14.
t. Tương tự thời Xuất Hành (Xh 9,23-25), thời ông Giô-suê (Gs 10,11) và trong những cuộc xét xử của Thiên Chúa đã được các ngôn sứ loan báo (Is 28,17; Ed 13,13; 38,22; x. Kh 8,7; 11,19; 16,21).
u. Tương tự Biển Sậy nuốt trửng người Ai-cập (Xh 14,26 tt) và suối Ki-sôn cuốn xác lính của Xi-xơ-ra (Tl 5,21). Nước lũ là biểu tượng của những đại họa (Tv 18,5).