Chương 12 - Sách Sa-mu-en 1
Ông Sa-mu-en nhường chỗ cho ông Sa-un
1 Ông Sa-mu-en nói với toàn thể Ít-ra-en: “Ðây tôi đã nghe theo tiếng của anh em trong mọi điều anh em nói với tôi, và tôi đã đặt một vua cai trị anh em.2 Bây giờ, đây là vua dẫn đầu anh em. Phần tôi, tôi đã già nua tóc bạc, và các con trai tôi, chúng đang ở giữa anh em đó. Tôi đã dẫn đầu anh em, từ lúc tôi còn trẻ cho đến hôm nay.3 Này tôi đây. Hãy cáo tội tôi trước mặt ĐỨC CHÚA và trước mặt vị Người đã xức dầu tấn phong: tôi đã lấy bò của ai, lấy lừa của ai? Tôi đã bóc lột ai, áp bức ai? Tôi đã nhận quà đút lót từ tay ai để nhắm mắt làm ngơ cho nó? Tôi sẽ trả lại cho anh em.”4 Họ trả lời: “Ông đã không bóc lột chúng tôi, không áp bức chúng tôi, không lấy cái gì từ tay ai.”5 Ông nói với họ: “Có ĐỨC CHÚA làm chứng trước mặt anh em, và có vị Người đã xức dầu tấn phong cũng làm chứng hôm nay, rằng anh em đã không tìm thấy gì nơi tay tôi.” Họ trả lời: “Vâng, có Người làm chứng.”
6 Ông Sa-mu-en nói với dân: “Phải, chính Thiên Chúa, Ðấng đã cho ông Mô-sê và ông A-ha-ron xuất hiện và đã đưa cha ông anh em lên từ đất Ai-cập.7 Bây giờ, anh em hãy đứng đây, để tôi tranh tụng với anh em trước mặt ĐỨC CHÚA về mọi hồng ân ĐỨC CHÚA đã ban cho anh em và cha ông anh em.8 Sau khi ông Gia-cóp vào Ai-cập, thì cha ông anh em đã kêu gào lên ĐỨC CHÚA, và ĐỨC CHÚA đã sai ông Mô-sê và ông A-ha-ron đến; các ông đã đưa cha ông anh em ra khỏi Ai-cập và định cư họ ở nơi này.9 Nhưng họ đã quên ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của họ, nên Người đã trao họ vào tay Xi-xơ-ra, tổng chỉ huy quân đội thành Kha-xo, vào tay người Phi-li-tinh và vào tay vua Mô-áp, và chúng đã giao tranh với họ.10 Họ đã kêu lên ĐỨC CHÚA và nói: “Chúng tôi đã phạm tội, vì chúng tôi đã bỏ ĐỨC CHÚA, đã phụng thờ các thần Ba-an và các nữ thần Át-tô-rét. Giờ đây, xin giải thoát chúng tôi khỏi tay quân thù và chúng tôi sẽ phụng thờ Ngài.11 ĐỨC CHÚA đã sai các ông Giơ-rúp-ba-an, Bơ-đan, Gíp-tác và Sa-mu-en đến; Người đã giải thoát anh em khỏi tay thù địch chung quanh và anh em đã được sống yên hàn.
12 “Nhưng khi anh em thấy Na-khát, vua của con cái Am-mon, đến đánh anh em, thì anh em đã nói với tôi: “Không! Phải có một vua cai trị chúng tôi! Trong khi chính ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của anh em, là vua anh em.13 Bây giờ, đây là vua anh em đã chọn, đã xin; ĐỨC CHÚA đã ban một vua cai trị anh em đó.14 Nếu anh em kính sợ ĐỨC CHÚA và phụng thờ Người, nếu anh em nghe theo tiếng Người và không cưỡng lệnh ĐỨC CHÚA, thì cả anh em, cả vua của anh em sẽ theo ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của anh em.15 Nhưng nếu anh em không nghe theo tiếng ĐỨC CHÚA, nếu anh em cưỡng lệnh ĐỨC CHÚA, thì bàn tay ĐỨC CHÚA sẽ đè trên anh em cũng như trên cha ông anh em.
16 Bây giờ, một lần nữa, hãy đứng đây và xem điều vĩ đại ĐỨC CHÚA sắp thực hiện trước mắt anh em.17 Hiện nay đang là mùa gặt lúa mì phải không? Tôi sẽ kêu cầu ĐỨC CHÚA và Người sẽ cho sấm nổ mưa rơi. Anh em hãy hiểu và thấy rằng anh em đã làm một điều rất xấu xa trái mắt ĐỨC CHÚA, khi đòi có vua.”18 Ông Sa-mu-en kêu cầu ĐỨC CHÚA và Người cho sấm nổ mưa rơi ngày hôm đó. Toàn dân rất kính sợ ĐỨC CHÚA và ông Sa-mu-en.19 Toàn dân nói với ông Sa-mu-en: “Xin ông cầu nguyện với ĐỨC CHÚA, Thiên Chúa của ông, cho các tôi tớ ông đây, để chúng tôi khỏi chết, vì ngoài mọi tội lỗi của chúng tôi, chúng tôi còn làm thêm điều xấu xa là đòi có vua.”
20 Ông Sa-mu-en nói với dân: “Ðừng sợ! Chính anh em đã làm tất cả điều xấu xa ấy. Tuy nhiên, anh em đừng có bỏ không theo ĐỨC CHÚA, mà hãy phụng thờ ĐỨC CHÚA hết lòng.21 Ðừng có bỏ mà theo những cái hư không, chúng chẳng ích gì và chẳng giải thoát được ai, vì chúng chỉ là hư không.22 Thật vậy, ĐỨC CHÚA sẽ không bỏ rơi dân Người, vì danh vĩ đại của Người, vì ĐỨC CHÚA đã muốn làm cho anh em thành dân của Người.23 Phần tôi, không đời nào tôi phạm tội nghịch cùng ĐỨC CHÚA là thôi cầu nguyện cho anh em. Tôi sẽ cho anh em biết đường ngay nẻo chính.24 Chỉ có một điều là anh em hãy kính sợ ĐỨC CHÚA và trung tín phụng thờ Người hết lòng: anh em hãy xem việc vĩ đại Người đã làm giữa anh em.25 Nhưng nếu anh em cứ làm điều xấu xa, thì cả anh em lẫn vua của anh em sẽ bị hủy diệt.”