Chương 18 - Sách Gióp
Giận dữ cũng chẳng làm gì được Thiên Chúa
1 Bấy giờ, ông Bin-đát, người Su-ác, lên tiếng nói:
2 Đến bao giờ các anh còn nói những lời độc địa? Cứ suy nghĩ, rồi chúng tôi sẽ nói cho hay.
3 Tại sao các anh coi chúng tôi như súc vật, như những đứa thô lỗ tục tằn?
4 Chính anh đã tự dày vò trong khi giận dữ, chẳng lẽ vì anh mà cả trái đất lại bị bỏ hoang và núi đá chuyển mình dời chỗ?
5 Phải, ánh sáng của ác nhân rồi sẽ tắt, đuốc phừng phừng của nó cũng không chiếu tỏa.
6 Trong lều nó ở, ánh sáng thành bóng tối, đèn đóm cũng tắt luôn.
7 Bước đi của nó xưa kia vững chắc, giờ đây lảo đảo, mưu đồ của nó làm cho nó ngả nghiêng.
8 Bởi vì chân nó sa vào lưới, nó bước đi trên lưới đã giăng ra.
9 Cạm bẫy sập xuống trúng gót chân nó, và dò lưới siết chặt thân mình.
10 Dây bắt nó giấu ngầm dưới đất, bẫy gài nó nằm ở trên đường.
11 Nó hoảng sợ vì bao nỗi kinh hoàng ập xuống từ khắp nơi, theo sát gót chân nó.
12 Đói khát trở nên bạn đồng hành, tai ương không ngớt nằm bên cạnh.
13 Bệnh tật làm hao mòn da thịt nó, tử thần lấy đi nhiều phần thân thể.
14 Nó đã bị lôi ra khỏi lều, và hết còn được sống yên ổn, lại bị dẫn đến gặp Vua Tàn Ác.
15 Người ta sẽ cư ngụ trong lều nó đã ở nhưng nay chẳng còn thuộc về nó, và sẽ rắc lưu huỳnh tại nơi nó thường chăn súc vật.
16 Phía dưới, rễ héo khô, phía trên, cành bị đốn.
17 Chẳng ai trong xứ còn nhớ đến nó nữa, tên nó cũng không được nhắc đến trong miền.
18 Nó bị tống khỏi chỗ đầy ánh sáng đến chốn tối tăm, bị đuổi khỏi nơi có người cư ngụ.
19 Trong dân mình, nó sẽ chẳng có con có cháu, tại nhà nó ở, sẽ chẳng còn sống sót một ai.
20 Khi thấy nó đến ngày tận số, người phương tây kinh hoàng, người phương đông sợ hãi.
21 Quả thật, chỗ cư ngụ của kẻ bất công là như thế, nơi sinh sống của người không biết Thiên Chúa là như vậy!