PHẦN I. XỬ ÁN NÓI CHUNG (ĐIỀU 1400-1500)

Điều 1400

§1. Đối tượng của việc xử án là:

truy tố hoặc bào chữa những quyền lợi của thể nhân hay pháp nhân, hoặc tuyên bố những sự kiện pháp lý;

tuyên kết hay tuyên bố một hình phạt thuộc về những tội phạm.

§2. Tuy nhiên, những tranh tụng phát sinh từ một hành vi thuộc quyền hành chính chỉ có thể trình lên Bề Trên hay tòa án hành chính.

Điều 1401

Do quyền riêng biệt và độc hữu, Giáo Hội xét xử:

những vụ án liên quan đến những việc thiêng liêng và đền những gì gắn liền với những việc thiêng liêng đó;

việc vi phạm luật Giáo Hội và tất cả những hành vi có tinh cách tội lỗi, trong tương quan với việc xác định lỗi phạm cũng như việc tuyên kết hình phạt của Giáo Hội.

Điều 1402

Tất cả các tòa án của Giáo Hội được điều hành theo những điều luật sau đây, không kể những quy tắc của các tòa án Tông Tòa.

Điều 1403

§1. Những vụ án phong thánh cho các tôi tớ của Thiên Chúa được điều hành theo luật riêng của Đức Giáo Hoàng.

§2. Ngoài ra, những quy định của Bộ Luật này cũng được áp dụng cho những vụ án ấy, mỗi khi luật riêng của Đức Giáo Hoàng quy chiếu về luật phổ quát, hoặc đề cập đến những quy tắc mà do chính bản chất sự việc cũng liên quan đến các vụ án ấy.


Đề mục

QUYỂN VII. TỐ TỤNG (ĐIỀU 1400-1752)Đề mục 1. Tòa án có thẩm quyền (Điều 1404-1416)